Chương 560: Mở Tiệc (2)
Chương 560: Mở Tiệc (2)
Chương 560: Mở Tiệc (2)
Nhưng nàng thấy nàng ta quá ngu xuẩn, một nữ nhân đang mang thai, lại đi trêu chọc nữ nhân khác, còn không bằng ở nhà sinh hài tử ra, lỡ như xảy ra chuyện gì, hối hận cũng không kịp.
Tiếp theo lại kể mấy chuyện vặt vãnh, nhưng nàng không ngờ chuyện thành thân của Tôn Diệu Khả lại không truyền ra ngoài.
Một lúc sau Đại hoàng tử phi, cùng Tuệ vương phi, một người mệt mỏi, còn người kia vui vẻ, nắm tay nhau đến.
Chu Oánh hơi ngơ ngác một lúc, liền nhanh chóng đứng dậy nói.
"Chu Oánh tham kiến Tuệ vương phi."
Dương Uyển Ninh và Minh Ngọc liền đứng dậy hành lễ.
"Khách không mời mà tự đến, mong Cố phu nhân đừng trách."
Tuệ vương phi mỉm cười với Chu Oánh, rồi bái kiến An lão vương phi.
"Bái kiến tứ thẩm."
"Người một nhà không cần khách khí, nhanh ngồi xuống đi."
Sau khi Tuệ vương phi ngồi xuống, Chu Oánh liền rót cho bà ấy một chén trà.
Một lúc sau, Tuệ vương phi nhìn qua ở trong phòng, rồi hỏi.
"Cố phu nhân, trong phòng không đặt chậu than nào, tại sao lại ấm áp như thế?"
"Bởi vì ta đã làm thành địa long, sẽ làm giống như giường đất ở nông thôn, mặc dù hơi tốn củi, nhưng đỡ mất sức."
Chu Oánh liền nói rõ cho mọi người hiểu.
Cách này rất tốt, vừa tiết kiệm than, mùa đông cũng đỡ tốn tiền.
Chắc chắn không tốn nhiều tiền rồi, cách này tốn củi, nhưng lại ấm hơn đốt than.
"Về nhà ta cũng sửa lại phòng một chút, cứ đến tháng chạp là ta lại chịu không nổi, quá lạnh lẽo."
An vương phi nghe xong liền gật đầu nói.
"Nếu người muốn sửa, ta sẽ sai người đến sửa giúp."
"Thế việc này nhờ ngươi nhé."
Do có Tuệ vương phi đến, nên bầu không khí đã thoải mái hơn rất nhiều, bà ấy không nói chuyện nhiều lắm, nhưng lại xách rất nhiều đồ ăn.
Sau khi hành lễ với nhau xong, liền ngồi xuống nói chuyện một lúc, rồi bắt đầu nói chuyện với An lão vương phi.
Chu Oánh nháy mắt với Dương Uyển Ninh, đỡ cho nàng ấy trò chuyện với mọi người, còn nàng xin phép lui xuống bếp.
Nàng lo đây là lần đầu tiên Chước Tử và Hải Đường nấu lẩu, sợ hai người không làm được.
Khi nàng đi vào, nhìn thấy Chước Tử đang nhìn chằm chằm vào nồi lẩu.
Chu Oánh liền đi đến dạy cho hắn ta cách nấu.
Rồi nhìn qua mấy món mà Hải Đường đã nấu, có bánh hành hoa, bánh nướng, bánh gạo và bánh hạt dẻ.
Rồi nhìn về phía đồ ăn, thịt dê thái lát, thịt bò, cá viên, tôm viên, rồi các món ăn kèm khác.
Xác định mọi thứ đều chuẩn bị ổn thỏa, rồi nàng dặn dò.
"Tất cả món ăn đều bưng lên trước, chờ lão gia về, thì bưng nồi lẩu lên là được."
Nói đến đây nàng nhìn Chước Tử hỏi.
"Chước Tử biết cách nấu nồi đồng này không?"
"Phu nhân cứ yên tâm đi."
"Ta tin ngươi, ta đi vào tiếp khách đây."
Chu Oánh nói xong, xách bình nước nóng đưa cho Quỳ Hoa.
Khi vào phòng nhìn thấy mọi người đang trò chuyện vui vẻ, nàng cũng không tiến lên nói chuyện, mà chỉ dặn Thạch Trúc bắt đầu dọn đồ lên.
Vừa mới đặt rượu lên, thì canh ô mai cũng đã được đặt qua một bên.
Khi đám người Cố Thừa Duệ đến, liền đi vào tham kiến An lão vương phi, rồi đi về phòng.
Nhưng mà nàng không ngờ rằng, người đến dự tiệc đa số là người đã được mời, và đột nhiên mấy vị hoàng tử cũng đến, ngay cả Hiền Vương cũng đến.
Chỗ ngồi hơi chật một chút, nhưng rất ấm áp.
Khi mọi người ngồi xuống, Chu Oánh liền đi phía sau bếp dặn dò người hầu thêm thịt bò, các loại viên ở bàn nam nhân nhiều một chút, rồi cho thêm rau và cho thêm một ít than.
Khi quay lại bàn, nàng xách thêm một cái nồi đồng nữa, rồi đặt lên bàn.
Còn Thạch Trúc và Quỳ Hoa thì bưng thức ăn lên.
Minh Ngọc nhìn thấy nồi lẩu, liền tò mò kéo ghế lại bên cạnh nàng hỏi.
"Chu tỷ tỷ, đó là món gì thế, bên trong đựng món gì, màu đỏ nhưng ngửi thấy rất cay.
Còn có canh màu vàng này nữa, sao lại có mùi chua thế."
"Đây là nồi lẩu, lúc trước tỷ ở quê, có mở tiệm bán món này."