Chương 576: Cơm Chiên Trứng (1)
Chương 576: Cơm Chiên Trứng (1)
Chương 576: Cơm Chiên Trứng (1)
"Gì cơ, các ngươi còn cần sĩ diện hay không." Minh Ngọc nghe xong lập tức nổ tung.
Chu Oánh tức khắc kéo nhẹ tay áo của nàng ấy.
Mọi người đang ăn cơm lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Minh Ngọc với vẻ mặt nhiều chuyện.
Minh Ngọc thấy vậy cười gượng phất tay nói: "Khụ khụ, nên ăn thì ăn nên uống thì uống, nói chuyện phiếm mà thôi."
Mọi người thấy thế cũng không hỏi thêm nữa, mà là tiếp tục ăn cơm.
Chu Oánh thấy vậy cúi đầu nhỏ giọng hỏi: "Uyển Ninh muội là nghĩ như thế nào?"
"Đồn ra ngoài, tốt nhất cả kinh thành biết chuyện, nhưng không thể là ba người chúng ta truyền ra ngoài." Dương Uyển Ninh nói xong nhìn sang Minh Ngọc.
Minh Ngọc nghe xong trừng to mắt, sau đó hiểu rõ gật đầu nói: "Ta hiểu rồi."
Chẳng mấy chốc, Chu Hoài Minh bắt đầu tới mời rượu cùng Thụy Vương.
Khi đến lượt bọn họ, Chu Hoài Minh nói với Chu Oánh: "Đệ muội, ăn gần xong thì ra đây một lát."
Chu Oánh gật đầu, sau khi chờ bọn họ rời đi, nàng lại ăn một miếng gà, sau đó đứng dậy đi ra ngoài.
Nàng vừa ra ngoài thì bị một tiểu công công chặn đường nói: "Nô tài tiểu Đức tử, bái kiến Cố phu nhân, mời đi theo nô tài."
Sau khi ông ta nói xong quay người lại đi sang bên cạnh.
Chu Oánh chần chờ một hồi bèn đi theo, đồng thời mở thần thức ra theo dõi xung quanh đề phòng chuyện bất ngờ.
Sau khi bọn họ đến nơi trống trải, tiểu Đức tử nói: "Kính xin Cố phu nhân dành một ít thời gian làm một nồi cơm chiên trứng, thái hậu, hoàng thượng và hoàng hậu muốn nếm thử tay nghề tốt của người."
Chu Oánh nghe xong tỏ ra vẻ mặt ngạc nhiên, nếu Vương gia biết bọn họ sẽ tới đây, chắc chắn sẽ chuẩn bị thỏa đáng cho bọn họ, sao lại còn muốn ăn cơm chiên trứng chứ.
Tiểu Đức tử từ nhỏ đến lớn gặp vô số người, liếc mắt sơ thì đoán được nàng đang suy nghĩ gì, nhưng ông ta lại không thể nói ba vị kia thèm rồi, đành phải ho khan một tiếng hỏi: "Không biết cần thứ gì?"
Chu Oánh do dự một hồi nói: "Đi phòng bếp xem thử đi, mùi vị của các món ăn khác nhau xào ra là không giống nhau đâu."
"Vậy đến đây theo nô tài." Tiểu Đức tử nói xong thì dẫn nàng đi vào phòng bếp lớn.
Sau khi tới phòng bếp, trên cơ bản bên trong đã tắt lửa, chỉ có vài người làm việc vặt còn ở trong đó bận rộn quét dọn."
Chu Oánh nhìn sơ, đồ ăn còn dư trong phòng bếp, nói thật đúng là ít đến mức đáng thương, cũng may còn có mỡ heo, hành, cà rốt và trứng gà, cùng với cơm nguội.
Sau đó nàng quay đầu lại hỏi: "Ba vị khách đều ăn cà rốt chứ?"
"Được, nhưng lượng phải khống chế."
"Không thành vấn đề, chỉ là tô điểm tí màu sắc mà thôi." Chu Oánh nói tới đây liếc nhìn mọi người trong phòng bếp nói: "Nhưng một người ở lại giúp đỡ là được, toàn bộ những người khác phải đi ra ngoài."
Tiểu Đức tử nghe xong gật đầu, vô cùng hiểu được nỗi băn khoăn của nàng.
Sau đó để lại một tiểu tử choai choai nhóm lửa, tạm thời đuổi hết mọi người ra ngoài.
Chu Oánh thì nhanh chóng bắt đầu chuẩn bị, đầu tiên lấy một chậu lớn sạch sẽ để đánh tan cơm, phơi ở phía trước bếp lò.
Gió nóng sẽ khiến lượng nước trong cơm bốc hơi nhanh hơn.
Tiếp theo nàng đánh sáu quả trứng gà, cho muối và một lượng nhỏ hạt tiêu vào bên trong.
Sau đó nàng cắt hành lá và củ cải nhỏ chuẩn bị sử dụng, rồi chuẩn bị sẵn mỡ heo cần thiết.
Sau khi nàng chuẩn bị đầy đủ cũng không vội xào lên, mà là chờ cơm thêm một hồi.
Đồng thời chuẩn bị một hộp giữ ấm đơn giản, thật ra nói toạc ra là, bỏ chút nước nóng ở phía dưới, sau khi cách tầng, đợi lát nữa để cơm chiên trứng mà thôi.
Sau khi nàng xác định cơm không còn dính nữa, lúc này mới bảo tiểu tử nhóm lửa.
Nàng tráng một thìa lớn mỡ heo vào trước, tiếp theo trước sau bỏ thêm trứng gà, không đợi trứng gà đọng lại nhanh chóng đổ cơm vào.
Sau đó nàng bắt đầu xóc chảo, nhanh chóng xào lên, cho đến khi phía trên hạt cơm đều có dính trứng.