Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 572 - Chương 577: Cơm Chiên Trứng (2)

Chương 577: Cơm Chiên Trứng (2) Chương 577: Cơm Chiên Trứng (2) Chương 577: Cơm Chiên Trứng (2)
Chờ sau khi cơm nóng hoàn toàn, lại cho hành lá và cà rốt vào, tiếp theo nhanh chóng xào lên.

Một lúc sau, mùi thơm trứng nồng nặc xen lẫn mùi gạo thơm lan tỏa ra, khiến tiểu Đức tử chờ ở một bên không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.

Tiểu tử nhóm lửa bên cạnh nhìn cơm chiên trứng màu vàng óng trong nồi, trực tiếp ngây người ra, hắn ta vẫn chưa bao giờ biết cơm còn có thể ăn như vậy.

Nhưng Chu Oánh không có rảnh để ý tới bọn họ, mà là nhanh chóng lấy một tô canh ra múc cơm chiên trứng vào, sau đó bỏ tô vào trong hộp thức ăn với tốc độ nhanh.

Cuối cùng nàng xách hộp thức ăn lên hỏi tiểu Đức tử: "Còn cần chuẩn bị chén và thìa không, nếu không thì chúng ta có thể đi rồi."

"Không cần, không cần, bên kia có hết." Tiểu Đức tử đáp một tiếng, sau đó dẫn theo nàng đi nhanh về phía chủ viện.

Không sai, Thụy Vương vì suy nghĩ an toàn, đã sắp xếp đám người hoàng thượng đến chủ viện mở riêng một bàn.

Và có người canh gác bên ngoài.

Lúc hai người đi vào, còn kiểm tra lại một lần, sau khi xác định không có hung khí mới thả bọn họ vào.

Sau khi vào nhà, không đợi Chu Oánh hành lễ, thái hậu trực tiếp mở miệng nói: "Miễn rồi, vẫn là mau mang cơm chiên trứng lên đi."

"Vâng." Chu Oánh đáp một tiếng, sau đó tiến lên mở hộp thức ăn ra, sau khi bưng một chậu cơm chiên trứng lên bàn, bèn thành thật lùi sang một bên chờ đợi.

"Không sai, không sai, quả thật khá thơm đấy, hơn nữa màu sắc cũng rất đẹp." Thái hậu hài lòng gật đầu.

"Xác thực, tay nghề này không thua kém ngự trù trong cung." Hoàng thượng tán thành gật đầu nói.

Tuy hoàng hậu không thích Chu Oánh, nhưng không thể không thừa nhận, tay nghề của nàng thật sự không tồi.

Sau đó hoàng hậu lập tức kêu cung nữ theo bên người tiến lên dùng ngân châm thử độc, xác định không có vấn đề xong, cung nữ múc cho ba người mỗi người một chén nhỏ.

Ba người tức khắc cầm thìa lên ăn.

Chỉ chốc lát sau thì mỗi người đã ăn hết một chén nhỏ, hoàng thượng hài lòng gật đầu nói: "Tiểu Đức tử, thưởng."

"Tạ hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu, vậy dân phụ cáo lui đây." Chu Oánh bước lên phía trước nói.

"Đi đi, nhớ ngày mốt vào cung nấu lẩu." Hoàng thượng gật đầu nói.

Chu Oánh nghe xong lập tức lui ra, tiểu Đức tử đuổi theo đưa hai hạt đậu phộng vàng nặng nửa lạng cho nàng nói: "Đây là ban thưởng của hoàng thượng."

"Đa tạ." Chu Oánh khách sáo một câu, nhận lấy và xoay người rời đi.

Chờ khi nàng lần nữa trở lại yến hội, đã gần như tan tiệc, chỉ có Minh Ngọc và Dương Uyển Ninh còn đợi ở bên trong.

Minh Ngọc thấy nàng đi vào, lập tức hỏi: "Chu Hoài Minh bảo tỷ đi làm gì rồi, sao lại lâu như vậy hả?"

Chu Oánh cũng không có giấu giếm bọn họ, nói chuyện đi nấu món cơm chiên trứng cho bọn họ nghe.

Minh Ngọc nghe xong nghĩ đến nồi lẩu của ngày hôm đó, tức khắc mở miệng nói: "Chu tỷ tỷ, buổi tối ta cũng muốn ăn cơm chiên trứng."

Chu Oánh nghe xong lắc đầu nói: "Hay là xào bánh canh đi, trong phủ không có gạo ngon, xào ra cũng không ngon."

Hai phu thê Hải Đường biết rõ nguyên liệu nấu ăn trong phủ như lòng bàn tay, nàng không dám trực tiếp lấy gạo từ trong không gian ra.

"Nhà ta có đấy, lát nữa ta bảo người đưa tới đây." Minh Ngọc trả lời.

"Được thôi, thế thì ta không khách sáo nữa." Chu Oánh thấy không từ chối được, đành phải đồng ý.

Sau đó nàng nhìn về phía Dương Uyển Ninh nói: "Buổi tối cùng nhau, ăn cơm xong phái người đưa muội trở về."

"Đúng lúc, vậy thì ta không khách sáo."

Sau đó ba người trực tiếp quay về phủ.

Bên đây Chu Hoài Minh ăn cơm xong, nói với Cố Thừa Duệ và thế tử An Vương Dương Trạch Bằng: "Hai vị uống đi, ta phải đi thẩm vấn phạm nhân."

Dương Trạch Bằng hỏi: "Phạm nhân gì?"

Chu Hoài Minh cũng không có che giấu, nói chuyện có người va chạm đội ngũ đón dâu cho bọn họ biết.
Bình Luận (0)
Comment