Chương 592: Lựa Chọn Riêng (1)
Chương 592: Lựa Chọn Riêng (1)
Chương 592: Lựa Chọn Riêng (1)
Nhìn thấy hắn ta, cuối cùng Dương Uyển Ngọc cũng nhẹ nhõm hơn một chút, nàng ta lập tức kể hết những chuyện xảy ra mấy hôm nay cho hắn ta nghe: "Thành Sâm, đệ cảm thấy nên làm thế nào bây giờ?"
"Cha thật sự bị bắt đi sao?"
"Ừ, nhưng trên cáo thị không nói xử lý cha thế nào, cũng không biết ông ấy có thể ra ngoài không."
"Vậy chúng ta đi tìm Tuệ Vương đi, không thể để tổ mẫu và nương bị xử tử thật được. Nếu thế thì sẽ ảnh hưởng tiền đồ của chúng ta sau này đấy."
Dương Uyển Ngọc nghe mà sửng sốt, mặc dù rất tán thành lời này nhưng vẫn xụ mặt khiển trách: "Đến lúc nào rồi mà đệ còn lo đến tiền đồ của mình."
"Không phải thế, tóm lại là chúng ta phải nhanh chóng nghĩ cách cứu bọn họ ra càng sớm càng tốt."
Dương Uyển Ngọc nghe vậy có vẻ không bằng lòng, nàng ta mà đi thì sau này sẽ không dễ làm ăn ở Tuệ Vương phủ nữa.
"Mau lên, nếu cha lại có thêm một nương kế nữa thì sau này chúng ta đừng hòng sống dễ chịu." Dương Thành Sâm nói xong lập tức kéo tay nàng tay nàng ta đi ra ngoài.
Dương Uyển Ngọc nghe chữ nương lại nghĩ đến đãi ngộ của Dương Uyển Ninh, cuối cùng vẫn đi theo hắn ta ra ngoài.
Bên này, Dương Thành Lâm lo lắng chạy vào tiểu viện của Dương Uyển Ninh, nhìn thấy tỷ tỷ đang nhàn nhã ngồi uống trà thì hơi sửng sốt, sau đó bất mãn nói: "Tỷ, sao tỷ vẫn còn tâm trạng uống trà?"
Dương Uyển Ninh chẳng thèm để ý đến hắn ta, sau khi rót cho đệ đệ một chén trà mới nói: "Uống ngụm trà nhuận giọng đã."
Thấy tỷ tỷ bình chân như vại của tỷ tỷ, Dương Thành Lâm tức giận ngồi xuống, nâng chén trà lên uống một ngụm.
Ai ngờ trà quá nóng, suýt nữa khiến đầu lưỡi hắn ta bỏng rộp lên, sau đó tay run một cái thế là lại bị bỏng tay, cuối cùng chén trà rơi thẳng xuống đất vỡ tan tành.
Dương Uyển Linh đặt chén trà xuống, nói: "Yên tâm, trà hơi nóng nhưng không đến mức bị bỏng, chờ một lát là khỏi thôi."
"Tỷ..."
"Vẫn chưa hiểu à? Sốt ruột đến mức không uống nổi một ngụm trà?"
Dương Thành Sâm sửng sốt, suy tư nói: "Tỷ, ý tỷ là gì?"
"Đệ trở về vì chuyện ngày mai tổ mẫu và nương bị xử trảm đúng không?"
"Đúng, còn có người nói cha cũng bị bắt."
"Chính xác, cha mới bị bắt hôm qua." Nói đến đây, Dương Uyển Ninh ra hiệu cho hắn ta ngồi xuống, sau đó kể hết những chuyện xảy ra mấy hôm nay: "Nghe nói cáo thị này do chính tay Hoàng thượng ban xuống, đệ đã từng nghe nói có thể thay đổi thánh chỉ của Hoàng thượng bao giờ chưa?
Nếu đoán không nhầm thì chuyện Thôi gia cho vay nặng lãi đã hại rất nhiều người, bất cứ ai cũng không được cầu xin.
Còn cha, nếu trên cáo thị không nhắc đến ông ta chứng tỏ tạm thời không sao.
Ngày mai tổ mẫu bị xử tử, người làm nhi tử như ông ta chắc chắn sẽ đến nhặt xác, có lẽ ngày mai người sẽ quay về thôi."
"Nhưng mà..."
Đúng lúc này thì Xuân Hỉ đi vào: "Bẩm tiểu thư, nghe nói Nhị tiểu thư và Nhị thiếu gia vội vã đi cầu xin Tuệ Vương."
"Thấy chưa, có người còn sốt ruột hơn chúng ta, chúng ta cứ đợi là được." Dương Uyển Ninh nói.
"Nhưng chúng ta... Liệu cha có trách chúng ta không?"
Dương Uyển Ninh nói với Xuân Hỉ: "Xuân Hỉ ra ngoài canh, đừng để người ngoài lại gần."
"Vâng, tiểu thư." Xuân Hỉ đáp lời rồi lập tức xoay người đi ra ngoài.
Lúc này Dương Uyển Ninh mới nói chuyện Thôi thị hạ cỏ Hàn Băng và trà của nàng ấy cho hắn ta biết, lại nói: "Đệ cũng biết đấy, mặc dù thân thể nương chúng ta không quá tốt nhưng còn chưa đến mức một trận phong hàn đã mất mạng.
Thế nên tỷ nghi ngờ có lẽ chính vì ăn phải cỏ Hàn Băng nên nương mới..."