Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 618 - Chương 623: Sinh Con Gái

Chương 623: Sinh Con Gái Chương 623: Sinh Con Gái Chương 623: Sinh Con Gái
"Xem ra ta vẫn xem trọng họ rồi." Cố Uyển Ninh nghe xong tức giận nói.

"Bây giờ vẫn chưa quá muộn, nếu đã có người ra mặt, muội mượn cơ hội này để lập uy." Cố Thừa Duệ nói.

"Cũng đúng, vậy ngày mai ta qua đó."

"Có thể, ngày mai để Lâm Nhất Thiên đến đó với muội, nếu thật sự không dùng được nữa thì có thể lập tức rao bán."

"Ta hiểu." Cố Uyển Ninh tán đồng gật đầu.

Sáng ngày hôm sau, Lâm Nhất Thiên xuất phát với Cố Uyển Ninh, nhưng họ không trực tiếp đến thôn trang, mà về nhà lấy khế ước bán thân của cả nhà Trang Đầu ra.

Thuận tiện nhờ Lâm Nhất Thiên dẫn theo ba hộ vệ khác của phủ theo.

Có họ đi cùng, Cố Uyển Ninh không cần lo lắng gì nữa.

Vừa đến thôn trang là một trận đánh nhau, thấy Trang Đầu vẫn không thành thật, liền kiểm tra sổ sách rồi lấy lại số tiền mà hắn ta bán gia súc có được, rồi bán họ đến phía nam.

Sau đó trước khi sử dụng lại Trang Đầu trước kia Cố thị đã chọn.

Những ngày tiếp theo, Cố Uyển Ninh lại dẫn người đến ba nơi khác dạo qua một vòng, thuận tiện kiểm tra sổ sách, nếu có vấn đề liền lập tức đổi người.

Mà Chu Oánh lại ở thôn trang giúp đỡ xử lý nhà kính, có sự tham gia của nàng, Cố Thừa Duệ rõ ràng nhẹ nhàng hơn nhiều, cũng có nhiều thời gian tiếp tục học y thuật của hắn.

Năm ngày sau, trắc phi của Khang Vương, Chu Giai Dĩnh hạ sinh một bé gái vào rạng sáng.

Cho đến buổi tối mới chậm rãi tỉnh lại, thấy trong phòng chỉ có nhũ mẫu Vu thị, liền vùng vẫy gọi: "Vu ma ma."

"Chủ tử, ngài tỉnh rồi, bây giờ ngài cảm thấy thế nào?" Vu thị vội vàng tiến đến hỏi.

"Cũng ổn, chỉ có hơi đói, ta muốn ăn chút đồ."

"Được, ngài đợi chút, nô tì đang giữ nóng cháo cho người trên chậu than." Vu thị nói xong liền đi ra ngoài bưng một bát cháo gạo kê táo đỏ đến nói: "Chủ tử mau nếm thử, nô tì đã nấu cả buổi chiều, rất bổ đó."

Chu Giai Dĩnh đẩy ra nói: "Nóng quá, đợi xíu đi, Vương gia có đến xem tiểu thư không?"

"Đến rồi, còn đem một ít đồ bổ đến, cũng xem tiểu thư rồi, thấy ngài còn đang ngủ liền đi rồi. Còn bảo bọn ta chăm sóc ngài cho tốt, nếu có cần gì cứ nói."

"Không nói chuyện xin phong cho tiểu thư sao?"

"Cái này thì không có, chắc có thể đợi ngài tỉnh lại mới nói." Vu thị lắc đầu nói.

"Ừ." Chu Giai Dĩnh nghe xong liền cảm thấy bà ta nói có đạo lý, lại nằm xuống nghỉ ngơi một lúc rồi bắt đầu ăn cơm.

Sáng hôm sau, ăn cơm xong cũng chưa thấy Khang Vương đến, lại đợi được người của nhà mẹ đẻ đến.

Chu mẫu ngồi một lúc, dặn dò hai câu những chuyện cần chú ý liền đi xem hài tử.

Còn Chu Giai Thanh lại ngồi qua hỏi: "Tỷ, tỷ cảm thấy sao rồi?"

"Cũng ổn, quá trình sinh cũng khá thuận lợi, không chịu khổ nhiều." Chu Giai Dĩnh nói đến đây liền cẩn thận đánh giá khuôn mặt nàng ta: "Cũng khá tốt, trên mặt cũng không để lại dấu vết nào."

"Đương nhiên, cha chúng ta chính là viện thủ đấy."

"Đừng vui mừng sớm quá, sau này phải chú ý vào. Đúng rồi, nghe nói gần đây nương thân đang làm mai cho muội, có để ý được ai chưa?"

Chu Giai Thanh nghe vậy liền ủ rũ lắc đầu, bây giờ nàng ta thật sự gặp rắc rối rồi, người tốt thì không chọn nàng, mà nàng thì xem thường người kém hơn, đúng là quá khó.

Nghĩ đến đây liền tức giận nói: "Nói đi nói lại, tất cả đều do Chu Oánh, nếu không phải trên yến hội nàng ta làm ta mất hết mặt mũi, có thể ta sớm trở thành Thụy Vương phi rồi, còn phải đợi người khác đến nhà chọn tới chọn lui sao."

Chu Giai Dĩnh vừa nghe liền không biết nên nói gì, lúc đó tuy nàng ta không có mặt, nhưng chuyện sau đó cũng biết rõ ràng.

Nói trắng ra là bản thân Chu Giai Thanh không có đầu óc, không đánh được hồ ly lại rước lấy rắc rối vào người, làm bại hoại danh tiếng của mình.
Bình Luận (0)
Comment