Chương 624: Bất An
Chương 624: Bất An
Chương 624: Bất An
"Tỷ, tỷ mau nghĩ cách giúp ta trị nàng ta đi."
"Muội muốn trị nàng ta thế nào?"
"Dù sao ta không sống tốt, thì nàng ta cũng đừng mong được sống thoải mái." Chu Giai Thanh nói đến đây liền ủ rũ, sau đó nói chuyện nàng ta muốn đưa người đến Cố phủ nhưng lại bị Chu Oánh từ chối trong nháy mắt.
Chu Giai Dĩnh nghe xong liền cười nói: "Muội đã biết động não rồi, nhưng vẫn còn hơi non nớt. Cho dù một nha hoàn thành công vào Cố phủ, lại thuận lợi bò lên giường Cố Thừa Duệ thì sao. Một nha hoàn mà thôi, cùng lắm chỉ gây cho nàng ta một ít phiền phức, nếu nàng ta muốn giải quyết cũng đơn giản."
"Vậy phải làm sao?"
"Nếu ta không nhớ nhầm, họ đã thành thân hơn ba năm rồi, nhưng đến nay Chu Oánh vẫn không có tin vui nào."
"Tỷ không nói, ta cũng không để ý." Hai mắt Chu Giai Thanh liền sáng lên: "Hình như đúng là vậy nha, tỷ thành thân trễ hơn nàng ta một năm cũng đã sinh hài tử rồi, nhưng nàng ta đến một tin tức mang thai nào cũng không có."
"Chuyện này muội đừng lo nữa, để ta trút giận thay muội."
"Trút thế nào?"
"Thiên cơ bất khả lộ." Chu Giai Dĩnh nói.
Tính cách Chu Giai Thanh vốn dĩ không giấu được chuyện gì, nếu chẳng may bị lộ ra, vậy chẳng phải nàng ta sẽ chết trước khi thực hiện chuyện này.
"Ta..." Chu Giai Thanh còn đang muốn nói gì đó, Chu mẫu đi đến nói: "Tỷ tỷ con vừa sinh con xong, không được mệt mỏi, con vẫn nên bớt nói mấy câu đi."
Rồi nói với Chu Giai Dĩnh: "Cha con kêu ta mang hai phương thuốc đến, ta đã đưa cho Vu ma ma rồi, con chăm sóc bản thân cho tốt, hai ngày nữa ta lại đến thăm con."
Chu mẫu nói xong liền kéo Chu Giai Thanh đi: "Mau đi thôi, để tỷ tỷ con nghỉ ngơi."
Nói xong liền chào Vu ma ma.
Sau đó Vu ma ma liền đưa họ ra ngoài.
Sau khi trở về, liền thấy Chu Giai Dĩnh vẫn mở mắt, vội hỏi: "Chủ tử, ngài có muốn ăn gì không?"
"Không cần, Vương gia vẫn không đến à?"
"Không có, sau khi vương gia hạ triều, vẫn chưa trở về, chắc có chuyện gì chăng."
"Ừ." Chu Giai Dĩnh đáp một tiếng liền nhắm mắt lại.
Trong lòng lại có cảm giác bất an khó nói.
Sau lần trước cố ý ngất trên đường, số lần nàng ta gặp vương gia đúng là đếm trên đầu ngón tay.
Không biết hắn ta đang cố ý tránh mình, hay hắn ta bận thật.
Nhưng năm sau Vương phi vào phủ rồi, thời gian của nàng ta không còn nhiều nữa, nên nàng ta bắt buộc phải giành lại sự sủng ái trước khi Vương phi vào cửa, nếu không ngày tháng sau này mẫu tử họ sẽ khó sống.
Chu Oánh đã ở lại thôn trang hơn mười ngày, vào lúc Đại hoàng tử và Dương Uyển Ngọc sắp thành thân, một nhà ba người cuối cùng cũng trở về kinh thành, còn mang theo một xe rau, có dầu cải, rau bó xôi và cải trắng.
Sau khi vào kinh thành, Cố Thừa Duệ liền mang mỗi thứ một rổ vào cung.
Chu Oánh đem số còn lại chia cho Chu Hoài Minh, Thụy vương phủ, An vương phủ và công bộ thượng thư, mỗi nhà một phần.
Rồi mới trở về phủ cùng Cố Uyển Ninh.
Bên đây, sau khi Hoàng thượng biết Cố Thừa Duệ mang rau trong nhà kính đến, lập tức triệu hắn vào.
Khi nhìn thấy giỏ rau xanh mơn mởn, khiến người yêu thích, liền vui vẻ nói: "Những loại này thật sự được trồng trong nhà kính?"
"Đương nhiên, được hái trước khi trở về kinh thành, là lúc đang tươi ngon nhất, nên thần mới bạo gan mang đem một ít đến để ngài thử." Cố Thừa Duệ đáp.
"Tốt, tốt, tốt, rau nhà kính trồng thành công rồi, sau này cuộc sống của mọi người vào mùa đông cũng sẽ tốt hơn." Hoàng thượng vội gật đầu nói.
Sau đó lại nghĩ đến vấn đề gì liền hỏi: "Chỉ có thể trồng rau ăn lá thôi à?"
"Không phải, rau ăn lá có thời gian sinh trưởng ngắn, nên khoảng một tháng đã ăn được, những loại khác vẫn cần phải đợi."