Chương 640: Hoàng Thượng Phát Uy
Chương 640: Hoàng Thượng Phát Uy
Chương 640: Hoàng Thượng Phát Uy
Bởi vì hôm nay chủ yếu là vì thưởng thức rau trong nhà kính, cho nên tất cả thức ăn cũng tương đối thanh đạm.
Tính ra, là cà tím nhồi thịt chiên là nhiều dầu mỡ nhất.
May mà món chính hôm nay là bánh nướng áp chảo, cho nên mọi người cũng miễn cưỡng ăn no.
Chờ tất cả mọi người ăn gần xong hết rồi, Hoàng thượng đứng lên nói: "Mọi người nói thử xem, rau trong nhà kính này như thế nào?"
"Tương đối mà nói, hương vị thì hơi nhạt, nhưng vào mùa đông có thể ăn được rau tươi như vậy, đã không dễ." Thái hậu nói.
"Đúng thật, sau này trong điền trang suối nước nóng, mùa đông nhiều lắm chỉ trồng thêm vài loại rau thôi, vật này thật sự là hiếm thấy." Hiền vương phụ họa nói.
Có hai người họ mở lời, mọi người cũng phụ họa theo.
Từng người hận không thể khen rau trong nhà kính lên tới trời, còn nói sẽ mua về ăn cho đỡ thèm.
"Vậy thì mau sớm phổ biến, hiện khắp nơi trở về còn có thể trồng một ít, đến kỳ giáp hạt là có thể ăn." Hoàng thượng nói tới đây nhìn về phía Cố Thừa Duệ nói: "Cũng cực cho Cố ái khanh, hơn hai ngày nay đã dạy mọi người, cũng dẫn mọi người đến điền trang tham quan."
"Không cực ạ, đây là chức trách của thần. Ngoài ra thần định, viết kỹ thuật trồng khoai lang trắng và kỹ thuật trồng nhà kính thành sách, vậy thì cũng có thể phổ biến rộng khắp."
"Thật tốt, biện pháp này hay, vậy thì nhanh lên, đến lúc đó trẫm tìm người toàn lực giúp khanh in sách." Hoàng thượng nói tới đây thì đứng lên nói: "Trời không còn sớm, các vị ái khanh có thể trở về."
Nói xong sau trực tiếp rời đi.
Chu Giai Dĩnh bị cả chuỗi hành động của Hoàng thượng làm cho có chút nóng nảy, làm sao trừ ăn và công việc ra, những chuyện khác không hề nói một câu thừa vậy.
Nàng ta vất vả lắm, mới lấy được cơ hội khiến Chu Oánh chịu ấm ức, thế là công toi.
Khang vương nhìn ra sự khác lạ của nàng ta bèn nói: "Hôm nay tâm trạng của phụ hoàng cũng không tốt, nàng cũng đừng gây chuyện, nếu không ngay cả ta cũng không cứu được nàng."
"Không có, chỉ là cảm thấy hôm nay kết thúc quá nhanh mà thôi."
"Như vậy là tốt nhất, đi thôi, mau trở về." Khang vương trực tiếp đứng lên nói.
Sau khi mọi người lục tục rời đi, Hoàng thượng trực tiếp dẫn người nhốt Hoàng hậu trong cung.
Hoàng hậu sau khi nhận tin, khó tin nhìn Hoàng thượng nói: "Hoàng thượng, thần thiếp đã làm sai điều gì, tại sao ngài lại muốn nhốt thần thiếp lại."
"Trong lòng ngươi không biết sao, vậy thì suy nghĩ cho kỹ, lúc nào nghĩ ra rồi thì nói sau." Hoàng thượng nói xong, cho người ở lại trông coi, sau đó trực tiếp mang người của bà ấy và Triệu thị vào thư phòng, thẩm vấn.
Triệu thị không cần thẩm vấn, biết gì nói nấy, không hề giấu giếm, rất nhanh đã nói hết chuyện mình biết, cuối cùng dập đầu nói: "Thần phụ biết, thần phụ có tội, không nên bao che cho ông ấy. Nhưng hai người con của thần phụ, thật sự không biết những chuyện xấu xa này, thần phụ cầu Hoàng thượng cho bọn họ một con đường sống."
"Ngươi biết cách liên lạc của Tuệ vương và Triệu đại nhân không?"
"Là bồ câu đưa thư, nhưng cụ thể thần phụ không rõ lắm, trước giờ ông ấy không cho thần phụ hỏi tới."
"Chỉ mong những gì ngươi nói là sự thật." Hoàng thượng gật đầu một cái, tiếp theo thẩm vấn người của Hoàng hậu.
Bởi vì Triệu phu nhân đã thẳng thắn, các nàng cũng nhanh chóng nhận tội.
Nói trắng ra là, bây giờ Hoàng hậu đã hoàn toàn thất sủng rồi, muốn tìm một cô nương trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp giúp bà ấy không bị bỏ quên mà thôi.
Còn như những thứ khác, chủ yếu chính là một vài xấu xa, Hoàng thượng cũng biết chút ít, cũng sẽ không cần thẩm vấn nữa, trực tiếp kêu Tiêu Hằng trực tiếp mang ra ngoài xử tử.
Một phía khác, Triệu đại nhân vừa lên xe ngựa, đã bị người bổ một chưởng lên gáy bất tỉnh.
Chờ người bên ngoài đã xử lý xong, trực tiếp bị dẫn vào ngự thư phòng.
Hoàng thượng nhìn Triệu đại nhân đã ngất, hỏi thị vệ bên cạnh: "Không để lộ tin tức chứ?"