Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 647 - Chương 652: Kiều Lan Lan Chết

Chương 652: Kiều Lan Lan Chết Chương 652: Kiều Lan Lan Chết Chương 652: Kiều Lan Lan Chết
Thế nhưng gã sai vặt lại phẫn nộ hét lên: "Tiện nhân vong ân phụ nghĩa, bạch nhãn lang, chủ tử cứu ngươi, cho ngươi cơ hội báo thù mà ngươi lại hồi báo chủ tử như vậy sao."

"Đã cứu ta. Ngươi đừng quên, chủ tử đã lợi dụng Kiều gia nhà bọn ta trước, nếu không hiện tại ta vẫn là đại tiểu thư của Kiều gia rồi. Hiện giờ hắn lại lợi dụng ta, khiến ta mỗi ngày đều phải ở trong phòng bếp tràn ngập khói dầu hầu hạ các người, đây mà là cứu ta sao." Kiều Lan Lan phẫn hận gào rống.

"Thế nhưng chẳng phải chủ tử đã cứu mạng ngươi sao?"

"Không phải hiện tại cũng đang muốn mạng của ta sao?"

"Ngươi..." Gã sai vặt nghe xong cũng không biết phải phản bác thế nào.

Thụy Vương thấy vậy mới kinh ngạc nhìn thoáng qua Kiều Lan Lan, không ngờ rằng nàng ta lại không biết Kiều lão gia lại dựa vào lão đại.

Nhưng dù sao đi nữa bọn họ tập trung toàn bộ hỏa lực vào lão tứ cũng tốt, có thể khiến vài thứ càng được làm rõ hơn.

Lúc sau hắn ta nhìn về phía Kiều Lan Lan nói: "Nếu hắn không nói thì ngươi nói trước đi, nói hết toàn bộ mọi việc ngươi biết ra, ta sẽ cho ngươi một tang lễ thật thoải mái, cũng hậu táng ngươi đàng hoàng."

Kiều Lan Lan nghe thấy thế thì kinh ngạc nhìn hắn ta nói: "Ngài không gạt ta chứ."

"Bổn vương cần phải lừa một người sắp chết như ngươi sao?"

"Ta..." Kiều Lan Lan nghe thấy vậy cũng gạt hết đi tất cả.

Sau khi đại ca của nàng ta không còn nữa, Tô Lão Thất cũng không còn coi trọng nàng ta, bằng không hắn ta cũng sẽ không để nàng ta đến phủ Thụy Vương làm đầu bếp.

Cho nên những thứ nàng ta biết đều rất ít.

Thế nhưng những tin tức mà nàng ta đề cập đến đều rất hữu ích, đó chính là hoa lâu nổi danh khắp kinh thành, Di Hương Viện, cũng là sản nghiệp của Tô Lão Thất.

Tội danh của hoa lâu này không kém phần nghiêm trọng so với tội cho vay nặng lãi.

Huống chi đây lại là hoa lâu lớn nhất.

Đây chính là một nhược điểm cực kỳ có lợi.

Thụy Vương thấy vậy lại hỏi: "Còn nữa không?"

Kiều Lan Lan lắc đầu.

Thụy Vương thấy vậy lại nhìn về phía gã sai vặt nói: "Cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu không bổn vương sẽ tru di chín tộc nhà ngươi."

"Nghe nói, ngươi có một cặp nhi tử song sinh, mới được tám tháng mà đã chết thì thật đáng tiếc." Phùng thúc lên tiếng đồng thời lấy ra một đôi lục lạc bạc mang theo bên ngươi.

Gã sai vặt nhìn thấy thứ đồ trong tay ông ấy thì bày ra vẻ mặt không thể tin được. Hắn ta còn tưởng rằng mình đã che giấu thân thế rất kỹ, không ngờ tới...

Nghĩ đến đây hắn ta lập tức cảm giác dường như tất cả sức lực còn sót lại trên người mình đã bị rút đi.

Sau đó hắn ta nhìn về phía Thụy Vương nói: "Nếu tiểu nhân nhận tội thì ngài có thể tha cho người nhà của tiểu nhân chứ?"

"Nếu như ngươi muốn bọn họ sống sót thì hiện tại ngươi không được nóng lòng muốn chết mà ngươi nên nghĩ phải làm thế nào để phối hợp với bọn ta, không cho chủ tử nhà ngươi điều tra ra được ngươi đã xảy ra chuyện. Nếu không còn chưa cần bọn ta ra tay thì cả nhà của ngươi cũng sẽ chết."

Gã sai vặt nghe xong thì kinh ngạc nhìn về phía Thuỵ Vương, hắn ta không xác định hỏi: "Ngài muốn để tiểu nhân giúp ngài tìm hiểu tin tức bên kia sao."

Thụy Vương gật đầu cũng không để ý tới hắn ta.

Gã sai vặt do dự hồi lâu cuối cùng cũng đồng ý.

"Rất tốt, hy vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa." Thụy Vương nói xong rồi xoay người rời đi.

Phùng quản gia thấy vậy cũng không vội vã giết chết Kiều Lan Lan mà tống nàng ta vào trong nhà lao trước.

Còn về gã sai vặt, tuy rằng hắn ta được thả ra ngoài nhưng vẫn bị lặng lẽ giám sát, đồng thời người nhà của hắn cũng bị giám sát theo.

Mãi đến buổi chiều ngày hôm sau, Kiều Lan Lan mới bị công bố tội hình, nàng ta được ban một chén thuốc kịch độc chết ngay lập tức, sau đó nàng ta được mang đi chôn cất tử tế trên núi.

Tới buổi chiều, Cố Uyển Ninh đang ở trong sân luyện quyền, Tôn Diệu Khả đi vào kinh ngạc hỏi: "Không ngờ tới Cố muội muội còn biết cả võ công nữa?"

"Uyển Ninh bái kiến Vương phi tỷ tỷ." Cố Uyển Ninh dừng lại hành lễ, sau đó đứng dậy nói: "Võ công thì muội không dám nói tới, chỉ là lúc ở Dương phủ, biểu ca lo lắng cho an nguy của muội cho nên mới nhờ biểu tẩu dạy mấy chiêu phòng thân cho muội thôi. Thứ nhất là để nếu như gặp nguy hiểm còn có thể tự phòng thân, thứ hai có thể khoẻ mạnh, cho nên muội vẫn luôn kiên trì tập luyện."
Bình Luận (0)
Comment