Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 648 - Chương 653: Lấy Lòng

Chương 653: Lấy Lòng Chương 653: Lấy Lòng Chương 653: Lấy Lòng
Cố Uyển Ninh nói xong thì cầm lấy khăn mặt trong tay Xuân Hỉ lau vệt mồ hôi, nói: "Tỷ tỷ, chúng ta vào trong phòng trò chuyện đi."

"Cũng được." Tôn Diệu Khả nói rồi đi theo nàng ấy cùng quay vào trong nhà.

Sau khi nàng ấy ngồi xuống, Cố Uyển Ninh rót nước cho hai người, đưa cho nàng ấy một chén rồi nói: "Mời tỷ tỷ uống trà."

"Ngồi đi, chỉ có hai tỷ muội chúng ta, không cần đa lễ." Tôn Diệu nhận trà, nói.

Đồng thời, thái độ đối với nàng ấy vẫn vô cùng hài lòng, hi vọng nàng ấy có thể kiên trì thêm một chút.

Vậy thì mình cũng coi như có người có thể nói chuyện được.

"Cảm tạ tỷ tỷ." Cố Uyển Ninh nói xong thì ngồi xuống.

"Chuyện chúng ta bị gài bẫy lần này, chắc hẳn muội cũng biết rõ từ đầu đến cuối. Hôm nay ta tới chỉ có một mục đích, đó là hy vọng sau này chúng ta đều có thể tỉnh táo hơn chút. Nếu có người hoặc chuyện gì khả nghi, có thể trao đổi cho nhau."

"Nên vậy, cũng cố gắng ít mang thêm phiền phức tới cho vương gia."

"Đúng thế, mặt biển vừa mở, vương gia muốn về Đông Dương, sau này chúng ta vẫn nên đồng tâm hiệp lực nhất trí đối ngoại mới tốt."

"Vâng, tiểu muội đã nhớ kỹ."

Sau đó, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên thêm vài câu, Tôn Diệu vừa ý, hài lòng rời đi.

Sau khi nàng ấy đi, Xuân Hỉ không hiểu hỏi: "Tiểu thư, Vương phi có ý gì đây, sao mà nô tỳ cảm thấy có hơi mơ hồ."

"Lão nô cảm thấy, Vương phi như này coi như là đến lấy lòng, chỉ cần chúng ta quy củ, chắc hẳn Vương phi cũng sẽ không làm khó chúng ta." Tôn mụ mụ nói.

Tóm lại, bà ấy không phát hiện ác ý trên người Vương phi.

"Cũng có thể là muốn tìm người trợ giúp. Trong vương phủ có thể nói là ẩn chứa nguy cơ trùng trùng, nếu như hai chúng ta lại làm loạn nữa, sợ rằng đến cuối cùng sẽ không ai có kết cục tốt." Cố Uyển Ninh trả lời.

Mấu chốt là, Vương gia vừa mới đi, cả phủ đệ lớn như thế đều do một mình nàng ấy chống đỡ, sợ là nàng ấy có lòng nhưng không đủ sức.

Tuy nhiên đây là chuyện tốt, nàng ấy cũng không muốn tranh đến đấu đi.

Về phần vương gia thì tự dựa vào bản lĩnh của mình.

Ban đêm, sau khi gã sai vặt "lặng lẽ" rời khỏi phủ, đi tìm Tô Thanh.

Tô Thanh vội vàng đứng dậy hỏi: "Thế nào, chuyện có thành công không?"

Gã sai vặt lắc đầu nói: "Không chắc chắn, chỉ ăn một chút thôi, Kiều Lan Lan bị điều tra ra nên bị xử tử rồi."

"Ta đã nghe nói việc này rồi, sao nàng ta lại bị phát hiện?"

"Có thể do hạ nhiều thuốc, Vương phi ăn ra vị cay đắng, cho nên điều tra thẳng tới, rồi điều tra được tới trên đầu Kiều Lan Lan."

"Ngu xuẩn, nàng ta không thể làm vị canh đậm đà một chút để che lấp sao."Tô Thanh nói đến đây thì ngẩng đầu hỏi: "Ngươi không bại lộ chứ."

"Chắc là không, nếu không ta đã sớm bị bắt lại rồi."

"Vẫn nên cẩn thận mới tốt, tạm thời ngươi đừng đến tìm ta nữa, đến lúc cần ngươi, ta sẽ phái người đi tìm ngươi." Tô Thanh nói xong thì quay người đi về phía cửa sau.

Gã sai vặt cũng đi ra ngoài theo cánh cửa lúc vào, sau khi ra ngoài thì liếc mắt nhìn hai phía, sau đó quang minh chính đại trở về vương phủ.

Bên này, Tô Thanh chờ gã ta rời đi rồi lại quay lại, sau khi ra ngoài, trên đường vừa đi vừa nhìn khắp nơi tầm vài vòng, xác định không có người đi theo gã sai vặt rồi mới quay người đi.

Sau khi hắn ta rời đi, một bóng dáng đi từ đối diện ra, sau đó nhanh chóng trở về vương phủ.

Chu Oánh vẫn luôn chú ý tới vương phủ thấy vậy thì cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Chớp mắt một cái đã tới cuộc thi rồi, Cố Thành Lâm rất thuận lợi thi đậu đồng sinh.

Vì để hắn ta thả lỏng, Chu Oánh đưa hắn ta đến thôn trang vui chơi sảng khoái ba ngày, cũng dạy cho hắn ta một số kiến thức làm nông.

Lúc này hắn ta mới biết được, trồng trọt không chỉ có trồng trọt, mà trong đó còn cần học vấn sâu, cũng khiến hắn ta coi trọng chuyện nhà nông hơn.

Cuối tháng, Khang Vương cưới chính phi.

Sau khi vụ gieo trồng mùa xuân, nhất là gieo trồng khoai lang hoàn thành, cuối tháng ba, Thất Hoàng Tử cưới chính phi.
Bình Luận (0)
Comment