Chương 654: Làm Khó Dễ
Chương 654: Làm Khó Dễ
Chương 654: Làm Khó Dễ
Tuy nhiên đến khi Thất Hoàng Tử cưới chính phi, Thụy Vương và Chu Hoài Minh cũng đã đi phủ Đông Dương.
Cho nên ở yến hội, Khang vương nhìn xem Cố Thừa Duệ có nhân duyên càng ngày càng tốt, bắt đầu vươn cành ô liu với hắn.
Tuy nhiên cũng không quá rõ ràng, mà nhắc đến chuyện Bình Dương công chúa luôn ủng hộ hắn.
Cố Thừa Duệ thấy vậy, cũng không soi mói, mà cười ha ha với hắn ta, nói một chút sự cảm kích ân tình của Bình Dương, sau đó bắt đầu khen Bình Dương công chúa.
Cái gì mà có năng lực, công bằng, ưu ái hắn rất nhiều, giúp hắn cưới được cô vợ tốt, vân vân.
Khang Vương thấy vậy thì cũng biết, chỉ sợ nhất thời không dễ lôi kéo, thế là cũng khen Bình Dương công chúa với hắn.
Phía nữ quyến bên này, Chu Giai Dĩnh nhìn thấy Chu Oánh vẫn mặt mày tỏa sáng, hạnh phúc.
Lại so sánh với bản thân một chút, bởi vì Hồng Tố Chi vào cửa mà thái độ của Vương Gia đối với mình càng ngày càng lạnh nhạt, trong lòng rất không cam tâm.
Ngọn lửa ghen ghét cũng càng ngày càng tràn đầy.
Lúc này, Tôn Diệu Khả đột nhiên ọe một cái, khiến đám người nhíu mày.
Thái hậu nghĩ đến cái gì, lập tức vui mừng nói: "Tôn nha đầu, không phải ngươi có tin vui rồi chứ?"
Tôn Diệu Khả nghe vậy thì hơi ngơ ngác, hình như thật sự là vậy.
Thế nhưng dù việc này là thật, thì hiện tại cũng không nên truyền đi, nhất là ngay trước mặt hoàng hậu, nên nàng ấy đành phải lắc đầu nói: "Chắc do gần đây hôm lạnh hôm nóng nên cảm lạnh thôi."
Thái hậu nghe nàng ấy nói vậy thì cũng không tiếp tục truy hỏi, mà nói: "Vậy ngươi nhưng phải cẩn thận quay về, sau khi về thì mau chóng tìm một thái y bốc thuốc điều trị cho ngươi."
"Dạ, hoàng tổ mẫu, cháu dâu đã nhớ rồi." Tôn Diệu Khả gật đầu nói.
Nhưng vẫn dẫn tới ánh mắt nghi ngờ của hoàng hậu, nhìn Tôn Diệu cực kỳ sợ hãi, xem ra sau này phải cẩn thận.
Lúc này Chu Giai Dĩnh lại vui mừng, nhìn về phía Chu Oánh nói: "Nói đến mang thai, Cố phu nhân, ngươi và Cố đại nhân cũng đã thành thân hơn bốn năm rồi, sao mà mãi chưa có tin vui thế."
Đám người nghe vậy thì đều sôi nổi nhìn nàng.
Đúng thế, nàng đã thành thân nhiều năm rồi, thế nhưng đến nay mà dưới gối vẫn chưa có một đứa con nào.
Đám người lập tức bắt đầu nghị luận, cảm thấy có phải nàng không thể sinh hay không.
Hoàng hậu nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đẹp mềm mại của Chu Oánh thì biết nàng sống rất thư thái, cũng ghen ghét không thôi.
Suy nghĩ tới quan hệ hai phe, nếu Hoàng Thượng đã không cho động vào Cố Thừa Duệ, vậy thì động vào nàng là được rồi.
Nghĩ tới đây, nàng ấy nói: "Chuyện này là sao thế, nếu như ngươi không thể sinh, vậy phải nhanh chóng nạp thêm vào thiếp thất cho lão gia nhà ngươi đi, khai chi tán diệp mới được. Vậy đi, bản cung có một người cháu gái bà con xa, trùng hợp đang ở kinh thành, tuy gia cảnh có hơi bần hàn, nhưng dáng vẻ cũng thanh tú động lòng người. Ta sẽ đưa đến phủ để cho ngươi có người bầu bạn."
Chu Giai Dĩnh nghe thấy hoàng hậu tiếp lời nàng ta thì cười không lên tiếng nữa.
Lúc này, Thái hậu lo lắng hỏi: "Chu nha đầu, ngươi đã khám đại phu chưa?"
"Hồi Thái hậu, bản thân lão gia nhà ta chính là đại phu, thân thể của dân phụ rất tốt. Chỉ là mấy năm trước đây tình hình tai nạn không ngừng, cho nên không dám có thai, sau khi tới kinh thành hắn lại bận bịu không có ở nhà, cho nên mới mãi trì hoãn." Chu Oánh quay đầu nói.
"Không phải lấy cớ chứ, Cố đại nhân có bận rộn hơn nữa thì có thể bận hơn Hoàng Thượng sao." Hoàng hậu nói.
"Không giống nhau, Hoàng Thượng có bận rộn thì cũng rất ít khi xuất cung. Nhưng lão gia nhà ta bận rộn thì đa số đều ở lều lớn, sao có thể giống nhau được."
"Nói như vậy, ngươi đang công khai từ chối ý tốt của bản cung."
"Đúng là không cần, việc này, hai vợ chồng chúng ta tự thương lượng lượng là được."
"Ngươi... , Cố đại nhân là công thần của triều ta, bản cung không thể nhìn hắn không có đời sau được, việc này bản cung thật sự phải quản."
"Hoàng hậu." Thái hậu lạnh giọng quát.