Chương 656: Phản Ứng Của Các Phương
Chương 656: Phản Ứng Của Các Phương
Chương 656: Phản Ứng Của Các Phương
"Đã gần một tháng rồi, nhưng mà chắc hẳn đã tu sửa xong đê rồi, nói không chừng vương gia đang trở về rồi."
Hoàng hậu nghe xong thì không tiếp tục đáp lời, mà nói: "Ngươi chọn hai cung nữ trẻ tuổi xinh đẹp chuẩn bị sẵn đi."
"Chủ tử, việc này không thể tiếp tục náo loạn nữa, nếu không chỗ Thái hậu..."
"Chuẩn bị sẵn là được, sớm muộn gì cũng sẽ hữu dụng."
"Vâng." Vu ma ma nghe xong cũng không tiếp tục khuyên nữa, đưa nàng ấy về cung điện xong thì bắt đầu tìm kiếm cung nữ có vẻ ngoài xinh đẹp trong cung.
Phía bên kia, sau khi Hoàng Thượng biết được hoàng hậu làm chuyện ngu xuẩn, thì hảo cảm đối với hoàng hậu lại giảm xuống, thậm chí đã tích lũy thành thất vọng.
Nếu không phải không thể tuỳ tiện phế hậu thì ông ta đã sớm phế nàng ấy.
Nhưng mà Cố Thừa Duệ đã thành thân hơn bốn năm mà vẫn không có hài tử, chuyện này thật sự phải chú ý, xem ra sắp tới nên quan tâm hơn một chút.
Nghĩ tới đây, ông ta gọi Tiếu Hằng đến, kêu hắn ta truyền lời cho thân tín mình phái đến Tây Nam, cố gắng nhanh chóng nắm được lòng quân của quân Tây Nam.
Bên kia, sau khi quay về phủ, Chu Giai Dĩnh nói cho Khang Vương chuyện Chu Oánh và hoàng hậu tranh chấp trong yến tiệc: "Nói đến thì Chu Oánh cũng to gan thật. Ngay cả chúng ta cũng không dám chống đối hoàng hậu, nàng lại không hề nể mặt mũi."
"Sẽ không phải nàng thật sự có vấn đề, sau khi bị người ta nói trúng thì thẹn quá thành giận chứ?" Khang Vương nghe xong thì hỏi.
Nếu là như vậy, hắn ta biết phải lôi kéo Cố Thừa Duệ như nào rồi.
"Có khi vậy." Chu Giai Dĩnh thấy hắn ta nghe vào, cũng không vẽ rắn thêm chân nữa.
Sau đó hỏi: "Vương gia, ngài có muốn đi thăm Hân Nhi một chút không?"
"Buổi tối đi, giờ bản vương còn phải xử lý chút chuyện." Khang Vương nói xong thì quay người đi tới thư phòng.
Chu Giai Dĩnh nghe vậy thì cười cười, quay người trở về chỗ ở của mình.
Nha hoàn Liễu Diệp của Hồng Tố Chi nhìn bọn họ từ xa không vui nói: "Chủ tử, trắc phi này thật sự đúng là lúc nào cũng dây dưa với vương gia, mặt thật sự quá dày."
"Quan tâm nàng ta làm gì, thân phận của bổn vương phi vẫn ở đây, chỉ cần phụ thân ta còn không ngã, thì vương gia cũng không dám lạnh nhạt." Hồng Tố Chi nói xong thì quay người trở về chính viện.
Chuyện của Vương gia và Chu Giai Dĩnh, nàng ta đã thấy rồi, trước đó tốt như một người vậy.
Thế nhưng sau khi vào phủ, nàng ta phát hiện cũng không có chuyện như vậy, chí ít vương gia không si tình như trong tưởng tượng.
Nếu không thì sẽ không thuận theo mình đủ kiểu, dịu dàng quan tâm.
Nhưng hắn ta càng như vậy, nàng ta càng không dám nỗ lực thật lòng, nếu không sợ rằng kết cục của mình còn thảm hơn Chu Giai Dĩnh.
Cho nên nàng ta phải giữ lý trì, chí ít sẽ không liên luỵ đến nhà mẹ đẻ.
Sau đó chính là nhân lúc vương gia còn có kiên nhẫn với mình, mau chóng sinh một đứa con trai, để mình triệt để đứng vững gót chân trong vương phủ.
Bên này, Tôn Diệu Khả rời khỏi chỗ Thất hoàng tử thì cũng không về vương phủ, mà xoay người đi tới Tôn gia, sau đó tìm đại phu trong phủ bắt mạch cho nàng ấy.
Quả nhiên nàng ấy thật sự mang thai.
Sau khi tiễn đại phu trong phủ, Tôn mẫu cười nói: "Quá tốt rồi, nếu không để Cố Uyển Ninh sinh trưởng tử thì địa vị của con coi như sẽ nguy hiểm."
"Hiện giờ cũng nguy hiểm." Tôn Diệu Khả thấp thỏm trả lời.
"Có chuyện gì, con nói là Cố Uyển Ninh..." Tôn mẫu muốn nói lại thôi.
Tôn Diệu Khả lắc đầu nói: "Qua khoảng thời gian này ở chung, Cố Uyển Ninh là người an phận, nàng ấy sẽ không có ý đồ xấu. Nhưng người khác thì không chắc."
Nói đến đây, nàng ấy kể chuyện thời gian trước Tứ hoàng tử phái người vào phủ hạ thuốc tránh thai cho nàng ấy và Cố Uyển Ninh cho bà ấy, sau đó nói tiếp: "Hôm nay mọi người ngồi cùng một chỗ, ánh mắt hoàng hậu nhìn nữ nhi cũng không đúng. Cho nên cái thai này muốn thuận lợi sinh ra, thật đúng là không dễ dàng."