Chương 675: Vụ Việc Thuốc Vô Sinh
Chương 675: Vụ Việc Thuốc Vô Sinh
Chương 675: Vụ Việc Thuốc Vô Sinh
Mặc dù hoàng hậu không cam lòng, nhưng vẫn mang theo Tiểu Hằng rời khỏi một cách vội vàng để tìm chứng cứ.
Có điều một ánh nhìn cay độc đã hiện lên trong mắt lúc đi ngang qua Thục phi.
Thục phi thấy vậy, cũng biết cuộc đọ sức chính thức giữa hai người họ đã bắt đầu.
"Lão Lý, đưa mẫu tử bọn họ về Cung Vị Ương." Sau khi hoàng thượng nói xong cũng chẳng buồn để ý họ nữa.
Đến khi họ đi khỏi, hoàng thượng nghĩ đến hơn mười năm kể từ khi công chúa ra đời đến nay, trong cung cũng không có đứa con nào ra đời.
Trước đây ông ta cũng không để ở trong lòng, nhưng bây giờ nó khiến ông ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Đến khi Lý công công trở về, lại phái ông ta ra ngoài lần nữa, bảo ông ta dẫn theo Trần thái y ở trong cung, làm một cuộc tổng điều tra cho các chủ tử của các cung.
Không tra không biết, khi vừa tra thì khiến người ta toát mồ hôi lạnh.
Phàm là phi tử được sủng ái trong cung, tất cả đều bị trúng thuốc vô sinh, điều này khiến hoàng thượng không thể không đích thân điều tra, bằng không một ngày ông ta bị người ta thuốc chết cũng không biết.
Trong Cung Vị Ương, lúc biết hoàng thượng phái người tổng điều tra trong cung, Khang Vương hoảng hốt nhìn về phía Thục phi nói: "Mẫu phi, phụ hoàng sẽ không điều tra ra chúng ta chứ?"
"Yên tâm đi, trước khi đến ngự thư phòng thì mẫu phi đã sắp xếp xong, sẽ không dính líu đến chúng ta."
"Chắc chứ ạ?"
"Chắc chắn, con chỉ cần khăng khăng không biết gì cả là được."
Trong cung đã cực kỳ náo loạn, thế nhưng ở bên này Chu Oánh lại rất vui vẻ.
Nàng đang dắt Nhị Tráng đi tìm bạn ở làng lân cận cho Nhị Tráng.
Buổi chiều tối sau khi về lại kinh thành, Chu Oánh triển khai thần thức nhìn thoáng qua toàn kinh thành theo tiềm thức.
Sau khi nhìn thấy từng nữ nhân của cả Phủ Tuệ Vương tuyệt vọng mà thê lương như trượng phu chết, Chu Oánh chăm chú lắng nghe một lúc đã nhanh chóng biết được toàn bộ câu chuyện, cũng nhanh chóng biết được chuyện đã xảy ra trong cung.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong và trở lại phòng, Chu Oánh nói cho Cố Thừa Duệ biết chuyện Phủ Tuệ Vương và phi tần sủng ái trong cung bị chuốc thuốc vô sinh.
Sau đó nói: "Mẫu tử Thục phi này thật là độc ác."
"Đúng là độc ác, có điều bọn họ đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, nhất định sẽ có hậu chiêu, cũng không biết ai sẽ xui xẻo gánh tội thay."
"Sẽ không bị đẩy cho Thụy Vương chứ?"
"Khó nói được, cũng có thể là Tô Lão Thất."
Điều khiến hai người khó tin được chính là, ba ngày sau bất kể là kết quả hoàng hậu giao nộp, hay là chứng cứ hoàng thượng điều tra ra cũng đều chỉ về phía Bình Dương công chúa.
Động cơ được đưa ra chính là trả thù.
Trả thù năm đó hoàng hậu hại nàng ấy rơi vào hồ giữa trời đông, mất đi khả năng sinh con.
Trả thù hoàng thượng không đoái hoài đến tâm nguyện của nàng ấy mà để nàng ấy gả đến Cố gia.
"Duệ ca, chàng cảm thấy đáng tin không, thế chẳng phải là ức hiếp người chết không biết nói chuyện sao." Sau khi Chu Oánh nhận được tin tức thì mặt mày phẫn nộ nói.
"Biết đâu, nếu tất cả chứng cứ đều chỉ về phía nàng ấy, vậy thì chứng tỏ Bình Dương từng tham gia.
Nàng cũng đừng quên, Bình Dương gả đến Cố gia hơn hai mươi năm nay nhưng mãi không có mụn con nào, thậm chí ngay cả tin mang thai cũng chưa từng truyền ra.
Cho nên cũng không phải là không thể.
Nhưng nàng ấy tuyệt đối không phải là chủ mưu, hơn nữa rất có thể đã làm quân cờ trong tay Thục phi."
"Vậy cả đời này của Bình Dương công chúa đúng là đủ xui xẻo, bị người ta lợi dụng triệt để từ đầu đến chân."
"Đừng liên lụy đến chúng ta là được." Cố Thừa Duệ đáp.
Chu Oánh nghe vậy cũng không nói nên lời, chỉ là nếu họ thật sự không biết xấu hổ như vậy, vậy thì nàng cũng không quan tâm, để triều đại thay nhanh một chút.
Ngày hôm sau, trên tảo triều, Cố Thừa Duệ vẫn nấp trong một góc nghe các luồng thông tin như trước.
Bỗng nhiên, sau khi nói xong đại sự, Tô thừa tướng bước ra khỏi hàng, tấu: "Hoàng thượng, vụ việc thuốc vô sinh đã rõ, kính xin hoàng thượng nghiêm trị hung thủ."