Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 672 - Chương 678: Phát Hiện

Chương 678: Phát Hiện Chương 678: Phát Hiện Chương 678: Phát Hiện
"Con vẫn còn rất non, thật ra kẻ cầm đầu thực sự vào năm đó là hoàng hậu và Định An hầu phủ ở sau lưng nàng ấy, mà chúng ta cũng âm thầm giúp đỡ một chút.

Nhưng mà hành động của chúng ta, đúng theo ý của hoàng thượng, cho nên hoàng thượng thuận nước đẩy thuyền một cái.

Hơn nữa, nếu như hoàng thượng đưa hoàng vị cho Thuỵ Vương, cho dù là Chu phủ hay Thuỵ Vương, còn ai cứ nắm lấy chuyện năm đó không tha cơ chứ."

"Hài nhi hiểu rồi."

"Ừm, nhưng mà cũng phải đề phòng hoàng hậu, nàng ấy là con rắn độc, bây giờ bị nàng ây theo dõi, không phải là chuyện tốt đâu."

Tô Lão Thất gật đầu, sau khi ăn sáng với ông ta xong thì bảo tuỳ tùng Tô Thanh đi tìm gã sai vặt mật thám trong Thuỵ Vương phủ, thông báo cho hắn ta theo dõi tin tức vương phủ qua lại, thuận tiện tra thêm thế lực ở kinh thành của vương phủ.

Còn về hoàng hậu khiến mọi người lo lắng, bây giờ bệnh rồi, nằm trên giường không dậy nổi.

Nhưng mà Định An hầu phủ, sau khi nhận được tin thì đã hành động.

Mục tiêu đầu tiên chính là đôi phu thê Cố Thừa Duệ, bất kể nói thế nào, chuyện thuốc triệt sản, nàng ấy là Bình Dương quận chúa cũng đã tham dự vào, nàng ấy không hề oan uổng.

Đồng thời cũng sai người xuống tay với tiểu thư của Tứ hoàng tử, vừa thâm nhập liền phát hiện ra chuyện Khang Vương Phi mang thai.

Vì thế đã thay đổi kế hoạch, châm ngòi cho hai vị chính phi và trắc phi tranh đấu.

Mấy điều này trước mắt Chu Oánh vẫn chưa biết, hai ngày nay nàng bàn giao chuyện phu thê hai người cho Thu ma ma, đồng thời vẫn luôn theo dõi sát sao Hạ Hương.

Cuối cùng buổi chiều ngày thứ hai, đã phát hiện ra điều lạ thường.

Thấy nàng ta xin nghỉ ra ngoài, lập tức mở thần thức ra đi theo, chỉ thấy cuối cùng nàng ta đi vào một tiểu viện nhỏ trông không tệ ở Bắc Thành.

Sau khi đi vào, nói với lão phụ nhân đang ngồi trên ghế bập bênh ở trong viện: "Lưu ma ma, Tử Anh đến báo cáo."

"Vào trong đi, tổ trưởng đang đợi ở bên trong." Lão phụ nhân khua tay nói.

Hạ Hương thấy thế liền vào trong phòng hành lễ nói: "Tổ trưởng."

"Ngồi đi, bọn họ không nghi ngờ ngươi chứ?" — một phụ nhân khoảng bốn mươi tuổi quay người lại hỏi.

"Trước mắt thì vẫn chưa."

"Có thu hoạch gì sao?"

"Có, hai phu thê bọn họ rất cẩn thận, không bao giờ để cho hạ nhân vào phòng ngủ chính của bọn họ.

Bình thường không có chuyện gì cũng không để bọn ta lại gần.

Nhưng mà đối xử với hạ nhân cũng coi như là hoà nhã, cho nên trong phủ khá là hoà bình.

Còn nữa chính là bọn họ định hai ngày này đến thôn trang ở để trồng cây, nói là qua Cốc Vũ tiết* mới quay về."

(*): Cốc Vũ tiết là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 19 hay 20 tháng 4

"Còn gì không?"

"Hết rồi, thực đơn của phu thê bọn họ rất hỗn tạp, lại thêm bây giờ thức ăn có hạn, có thể nói là cái gì cũng ăn, hoàn toàn không có gì đặc biệt cả."

"Tinh cảm của phu thê bọn họ như thế nào?"

"Rất tốt, là cặp tốt nhất nô tỳ từng thấy, cho dù là nói chuyện hay làm việc đều rất ăn ý, nhưng mà Cố đại nhân cứ luôn quan tâm đến chuyện ở thôn trang, hắn rất kiếm khi quản chuyện trong nhà."

"Chu Oánh không uống thuốc chứ?

"Không có, đúng rồi, mỗi sáng mỗi tối Chu Oánh sẽ luyện võ với nha hoàn Thạch Trúc, theo nô tỳ quan sát thì cơ thể của nàng rất tốt."

"Ngươi có thấy ngươi là đối thủ của nàng không?"

"Không chắc lắm, nô tỳ chuyên dùng kiếm, nhưng mà nàng chủ yếu là tấn công trực tiếp."

"Vậy nếu như để ngươi câu dẫn Cố Thừa Duệ thì ngươi nắm chắc mấy phần?"

Hạ Hương vừa nghe liền sững sờ, nhớ đến mấy lần lúc bản thân gặp Cố Thừa Duệ, hắn không có thái độ chú ý đến bản thân chút nào, khuôn mặt không tình nguyện trả lời: "Hai phần."

Tổ trưởng nghe xong ngẩng đầu, khuôn mặt bất ngờ nhìn nàng ta, mặc dù Hạ Hương không đẹp tuyệt sắc, nhưng mà cũng là người thanh tú, dáng người cũng đẹp, tổng thể mà nói thì chắc chắn không tệ.

Không ngờ nàng ta lại chỉ có chút niềm tin này, xem ra tình cảm của bọn họ thật sự tốt tới mức khó mà tưởng tượng được.

"Vậy thì cứ thử xem, thực sự không được, thì cũng phải mau chóng trở thành tâm phúc của Chu Oánh."

"Có phải có nhiệm vui rồi không?" Hạ Hương mắt sáng lên rồi hỏi.
Bình Luận (0)
Comment