Chương 683: Chỉ Dẫn
Chương 683: Chỉ Dẫn
Chương 683: Chỉ Dẫn
Sau khi trở về, Ngô thị và Hạ Hương cũng đã chuẩn bị ra vài món rồi.
Sau đó, bếp trưởng Chu Oánh làm thêm sáu món ăn, một món cá mè kho, một món cá quả phi lê ngâm chua, một phần bánh cà tím ngũ vị, một phần khoai lang sợi, còn có một phần rau khoai lang trộn lạnh.
Còn về món chính, thì chính là cơm trắng.
Thức ăn vừa ra lò, Hạ Hương hít vài hơi nói: " Phu Nhân, không hổ là người mở tửu lâu, những món này quả đúng là toàn vẹn từ màu sắc đến mùi vị mà."
" Đương nhiên, chỉ là ngươi đến muộn rồi, hồi Tết mấy món Phu Nhân làm mới gọi là thơm ngon cơ.
Ngay cả đến nội tạng heo, lòng heo mà cũng thơm đến mức khiến người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa cơ."
" Lòng heo sao, bẩn như vậy cũng ăn được sao?"
" Đương nhiên rồi, rửa sạch sẽ đi không kém gì thịt đâu, dù sao ta rất thích lòng heo, đặc biệt là vị tê cay ấy, nghĩ thôi đã chảy nước miếng rồi."
" Ngươi cái đồ con mèo tham ăn này, muốn ăn thì tự mình học mà làm đi, thế là lúc nào ngươi muốn ăn thì cũng có thể ăn lúc đó rồi." Chu Oánh nói xong lại hỏi: " Lão gia bọn họ đã trở về chưa?"
" Về rồi ạ, đang ở trong phòng uống trà rồi ạ."
" Vậy thì đi báo một tiếng xuống ăn cơm thôi." Chu Oánh nói xong liền cho thức ăn ra đĩa.
Trừ cá kho ra không thể tách nhỏ ra thì những món khác nàng đều để lại một phần nhỏ cho ba người Thạch Trúc.
Bày biện mâm cơm xong, Trần Hách bước tới nói: " Mấy người bọn ta lại làm phiền Phu Nhân rồi?"
" Nào có chứ, mọi người đã cùng Thừa Duệ làm quan sai ở đây, chăm sóc hỗ trợ nhau một chút không phải là điều nên làm sao." Chu Oánh nói xong liền đem bát đũa chia cho họ.
" Đúng đó đúng đó, mau ngồi xuống đi, các huynh sau khi đến đây đã gầy đi không ít rồi, hôm nay cứ thoải mái mà ăn đi, có thể ăn được bao nhiêu thì ăn." Cố Thừa Duệ nói xong gọi bọn họ ngồi xuống bàn.
Đồng thời còn rót cho bốn người họ mỗi người một ly rượu.
" Vậy chúng ta đành cảm ơn Lão gia và Phu nhân tiếp đãi vậy." Tiểu Phương dẫn đầu cười nói.
" Vậy thì mau chóng động đũa đi thôi, ai không nhanh không ăn được no thì đừng có trách ta đó." Chu Oánh nói xong, giúp Cố Thừa Duệ gắp miếng bánh cà tím mà hắn đang khó khăn mãi không gắp được.
Sau đó lại gắp cho mình một tiếng, cúi đầu bắt đầu ăn.
Mấy người Trần Hách thấy vậy tự nhiên cũng không khách khí nữa, đồng loạt cầm đũa lên vươn về phía đĩa cá quả ngâm chua.
Sau bữa cơm, mấy người Trần Hách ở lại cùng Cố Thừa Duệ nói chuyện trồng trọt đất đai, mà Cố Thừa Duệ cũng không che không giấu gì, đem hết phương hướng phát triển nông nghiệp nói khái quát một lượt cho bọn họ nghe.
Trần Hách nghe xong hai mắt liền sáng lên nói: " Huynh nói là có thể thông qua phương pháp lai giống để tạo ra một giống nông sản mới sao?"
" Đúng, loại thường thấy nhất chính là giống dưa.
Có một năm, ta đem bầu với mướp trồng chung với nhau, không ngờ mấy cây gần nhau lại mọc ra hoa, quả mướp được kết ra cũng rõ ràng không giống với mấy quả khác, ăn vào cũng đắng không chịu được.
Tuy rằng là một ví dụ thất bại, nhưng mà nếu như là đồng loại, hoặc là các chủng loại tương tự nhau, nói không chừng có thể thành công đó.
Ví dụ như là chó sói với chó nhà cũng có có thể lai với nhau đó không phải sao, con chó sinh ra thường sẽ rất có bản tính của chó sói, nhưng mà nếu như huấn luyện từ nhỏ, thì sẽ dễ hơn luyện sói hoang nhiều.
Còn có lừa với ngựa, sinh ra con la đó, tuy rằng không có khả năng sinh sản nữa, nhưng nó cũng có sở trường của nó không phải sao.
Đây chỉ là một phương hướng mà thôi, chúng ta hoàn toàn có thể thử xem sao, nói không chừng có thể lai ra thứ gì đó tốt thì sao."
" Đúng là có thể thử xem." Trần Hách trầm ngâm gật đầu nói.
Sau đó lại nói: " Đúng rồi, Cố Đại nhân, ta có thể xin mấy hạt giống bí ngòi không, ta muốn thử lai nó với mướp xem sao."
" Được chứ, nhưng mà giống dưa mướp cũng không cần thiết phải trồng chung với nhau, hoa của chúng cũng phân đực cái đó, đến lúc đó cho hoa đực với hoa cái thụ phấn với nhau cũng được.
Nhưng mà ta thấy cách tốt nhất là tìm giống dại mà lai, loại đó có thể nâng cao phẩm chất của mấy cây loại dưa."