Chương 694: Kế Hoạch
Chương 694: Kế Hoạch
Chương 694: Kế Hoạch
"Chủ tử thứ tội, một lát nữa tiểu nhân sẽ mang bạc tới."
"Không cần, nếu gạo đã vào kinh. Chúng ta cũng nên bắt đầu tu sửa tửu lầu, chuyện này giao cho ngươi. Nhớ ghi chép rõ, đồng thời nhất định phải sử dụng vật liệu bền, trở về ta đưa bản vẽ cho ngươi, ngươi dựa theo tu sửa là được."
"Đã rõ, tiểu nhân cáo lui." Ngưu Phú Quý nói xong thì xoay người rời đi.
Chờ sau khi ông ấy đi, Chu Oánh lấy bàn tính ra, cẩn thận tính toán, chắc chắn số lượng trên đó đúng, mới bỏ sổ sách qua một bên.
Ăn trưa xong, nàng đi tới phòng bếp tự mình bắt đầu xiên thịt dê cho mọi người.
Chờ buổi tối Cố Thừa Duệ trở về, mọi người có thể thoải mái vui vẻ một trận.
Khi đã xiên xong, Chu Oánh nói với Thược Tử nướng xiên: "Thược Tử ca, mùa hè chúng ta chủ yếu nướng xiên và mấy món nguội, trước tiên huynh chuẩn bị mấy dạng thức ăn này. Nhiều lắm còn một tháng nữa tửu lầu chúng ta sẽ khai trương.
"Thật sao, vậy tốt quá rồi, ngài cứ yên tâm giao cho ta."
"Có điều, huynh cũng phải nhanh chóng sớm đào tạo học trò, nếu không đến lúc đó huynh lo liệu không hết được."
"Được."
"Cái đó bà chủ, bây giờ sổ sách trong nhà rất ít, một mình phụ thân ta có thể làm, đến khi tửu lầu khai trương, ta qua tửu lầu có được không?" Ngưu Đắc Lực mở miệng hỏi.
"Có thể, muốn thì thử đi, nhưng cha con các ngươi phải sắp xếp trong phủ xong xuôi, xảy ra sơ suất ta sẽ tìm các ngươi."
"Phu nhân yên tâm, nếu không giúp được gì, chắc chắn ta sẽ tìm và bảo hắn trở về." Ngưu Phú Quý nói.
Tiếp đó, Chu Oánh lại để Thu Nương dạy Hải Đường làm bánh, đến đó là vừa lúc hai phu thê họ đi cùng.
Buổi tối, sau khi tiến vào không gian, Chu Oánh hỏi: "Duệ ca, guồng nước mới ở thôn trang đã treo lên chưa?"
"Treo rồi, bắt đầu chính thức sử dụng."
Với cả ta đào mười bồn chứa nước ở bên khu nuôi trồng, định nuôi thêm ít vịt với ngỗng.
Một là vì an toàn thôn trang tăng lên.
Hai là vịt quay và ngỗng hầm nồi sắt đều là món Âu hiếm có, làm được là có thể làm món ăn chiêu bài."
"Ừm, chỉ cần đừng xuất hiện tình huống bệnh dịch là được."
"Yên tâm đi, ta đã dạy họ cách phòng dịch thế nào rồi." Cố Thừa Duệ nói tới đây: "Đúng rồi, không phải nàng muốn về nhà sao, ngày mốt chúng ta trở về đi.
Vừa lúc hạt tiêu và thì là bên nhà sắp chín, chúng ta có thể chở tới đây một ít cứu nguy trước, nếu như dê bò nhiều thì chuyển ít dê bò qua."
"Được đấy, đúng lúc có thể trọng dụng bọn Lý Tứ, lần này dẫn mấy người đó tới."
Hai người bàn kế hoạch xong thì bận rộn.
Bởi vì lần này định dùng thuyền về, sẽ nhanh hơn rất nhiều, nên Chu Oánh chuẩn bị cũng không bao nhiêu thứ.
Nàng vẫn nghiêm túc thông báo với Ngưu Phú Quý, còn để lại ngân phiếu năm ngàn lượng để phòng vạn nhất.
Cố Thừa Duệ thì đến học viện, lên tiếng chào hỏi Cố Thành Lâm, ai ngờ hắn ta lại theo về, muốn đi cùng xem thử.
Lúc hai người đi tạm biệt Cố Uyển Ninh, ánh mắt Cố Uyển Ninh sáng lên nói: "Vậy ta cũng đi, lớn vậy rồi, còn chưa từng được đến kinh thành.
Vừa vặn có thể về thăm bà nội một chút."
"Không được." Cố Thừa Duệ trực tiếp từ chối.
Khi thấy nàng ấy xìu xuống thì nảy sinh không đành lòng giải thích: "Bây giờ đừng thấy nội bộ kinh thành tĩnh lặng như nước, thật ra dưới đất sóng ngầm mãnh liệt, lúc này muội đến kinh thành không thể nghi ngờ là tự tìm chết.
Bọn ta không muốn mang đến phiền phức lớn."
Cố Uyển Ninh nghe xong, cũng rất nhanh nghĩ tới chuyện có người ba lần bốn lượt đối phó nàng ấy và Vương phi, cả lần xâm phạm lần trước, trong phút chốc không dám nhắc lại chuyện xuất hành.
Cố Thừa Duệ thấy vậy, dặn dò nàng ấy mấy câu, bảo nàng ấy cố gắng đừng ra ngoài rồi dẫn chủ tớ Cố Thành Lâm về nhà.