Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 689 - Chương 695: Lại Bị Mai Phục

Chương 695: Lại Bị Mai Phục Chương 695: Lại Bị Mai Phục Chương 695: Lại Bị Mai Phục
Sáng sớm hôm sau.

Hai phu thê dẫn theo Cố Thành Lâm, trực tiếp thuê một chiếc xe ngựa, chạy tới bến tàu.

Khi đi ngang qua một đỉnh núi, đột nhiên từ trên núi lao ra hơn ba mươi người, tên nào cũng hung thần ác sát, trông như là thổ phỉ.

Phu xe sợ hãi, lập tức dừng xe ngựa, cẩn trọng ôm quyền nói: "Các vị, xin được thuận lợi."

"Thuận lợi, thuận lợi cái đầu ngươi, không muốn chết thì cút nhanh lên." Tên đứng đầu lắc lư cây đao lớn trong tay nói.

"Dạ, dạ, tiểu nhân cút." Phu xe nói xong thì quay đầu ngựa, muốn quay trở lại.

Kết quả vừa quay đầu, đã bị người ta ngăn lại: "Người đi, còn xe ở lại."

Phu xe thấy vậy sợ hãi lập tức bỏ chạy.

Lúc này Cố Thừa Duệ đi ra, nhìn mọi người xung quanh nói: "Các vị huynh đệ trên đường, đây là ngân phiếu một trăm lượng, xin các vị được thuận lợi."

"Tiểu tử, vẫn trên đường này, nhưng chúng ta vừa muốn tiền vừa muốn mạng, sợ là hôm nay ngươi không qua được."

"Thấy chuyện lúc nãy các người bỏ qua cho phu xe, nghĩ các người cũng không phải người đại gian đại ác, không biết trước khi chết có thể để bọn ta chết thoải mái hay không."

"Tiểu tử ngươi thông minh đấy, khó trách có người cảm thấy ngươi cản trở, có điều bọn ta lấy tiền phải thay người ta diệt tai họa, đắc tội." Tên dẫn đầu nói xong, giơ đao xông về phía Cố Thừa Duệ.

Cố Thừa Duệ thấy vậy, nhanh chóng chạy xuống khỏi lưng ngựa, đồng thời vung bọc bột ớt trong tay ra.

"Không tốt, lui." Tên dẫn đầu vội vàng quát.

Cùng lúc, Chu Oánh biết không tránh khỏi đánh nhau, lập tức lấy ra một bọc thuốc mê, làm Cố Thành Lâm bị dọa run cầm cập ngất đi, ném vào trong không gian.

Sau đó nàng lấy ra hai cây súng kíp dùng đạn sắt, cùng với một bọc lớn bột ớt, nàng đeo đồ che miệng xong thì nhanh chóng ra sau rương xe.

Tiếp đó trực tiếp ném bột ớt vào đám người đông nhất đằng trước, xéo qua phía trên Cố Thừa Duệ, bắn một phát súng tới.

Lập tức bột tứ tung.

Cố Thừa Duệ bị dọa lập tức bịt kín mũi, trốn qua một bên.

Từng người đằng sau hắt hơi liên tục, thậm chí không mở mắt được.

Cố Thừa Duệ nhân cơ hội tiến lên đoạt lấy đao, sau đó nhanh chóng bổ về phía đám người đang không ngừng hắt xì.

Nhưng có những người khác không bị dính.

Họ muốn tiến lên ngăn cản, súng trong Chu Oánh bắn ra, còn đặc biệt nhắm vào mắt bọn họ, không bắn trúng mắt thì cũng trúng đầu.

Có điều dù bắn ở đâu, đều có thể khiến người ta đau đến mức nhe nanh múa vuốt, tê tâm phế liệt.

Tên dẫn đầu sau khi bị bắn, kêu thảm một tiếng quát: "Bọn bay đoạt lấy ám khí trong tay ả đàn bà kia trước."

Chu Oánh nghe xong lập tức cười, chờ lúc họ tới, nàng lại lấy ra một bọc bột ớt nhanh chóng ném về phía đám người.

Chờ lúc họ phát giác không đúng muốn rút lui thì đã muộn, ít nhất có một nửa bị ảnh hưởng bởi bột ớt.

"Yêu nữ ngươi đi chết đi." Lúc này một tiếng thét chói tai truyền tới từ sau lưng Chu Oánh.

Cố Thừa Duệ thấy có người đánh lén nàng, vội vàng hô: "Đằng sau."

Cùng lúc, khi hắn không để ý, bị người khác chém một đao lên cánh tay, Cố Thừa Duệ lập tức trở tay thọc một đao vào bụng đối phương.

Chu Oánh không nhắm kịp, nên trực tiếp mở ra thần thức, dùng thần thức công kích sau lưng vào đầu người ta.

Quay người nhìn cây đao cách mình chỉ có nửa thước, sau đó nhân khoảng thời gian hắn ta hoảng hốt, nhắm ngay mắt hắn ta bóp cò.

"A..." Cùng một tiếng thét chói tai, mắt đối phương bị nàng bắn nát.

Máu phun khắp người nàng.

Chu Oánh đá một cước vào đầu hắn ta, trực tiếp đá người hôn mê bất tỉnh.

Tiếp đó nàng xoay người, lại dùng súng bắn về phía thổ phỉ, tuy nhiên lần này thần thức nàng không đóng kín, vừa bảo vệ bản thân vừa giúp Cố Thừa Duệ tránh được không ít phiền phức.

Khi mọi người đang đánh nhau kịch liệt, từ phía bến tàu, tiếng vó ngựa nhanh chóng truyền tới.
Bình Luận (0)
Comment