Chương 704: Khuyên Can
Chương 704: Khuyên Can
Chương 704: Khuyên Can
Sau khi hoàn tất mọi thứ, cây bắp trước kia trồng cũng đã chín, Chu Oánh thu hoạch xong trực tiếp đem tới khu phơi nắng.
Đồng thời cũng cột lại những trái non hơn, chừa lại bốn trái, định bỏ vào lò nướng, làm bắp nướng, còn lại thì bỏ hết vào nhà kho.
Sau đó trồng một nửa đậu phộng và một nửa hạt mè.
Khi hoàn tất mọi việc, nướng bắp non lên
Mới ra lò, Cố Thừa Duệ đã ôm một trái dưa hấu to đi vào nói: "Ồ, bắp nướng, tới đây bốn năm, vẫn là lần đầu ăn đó."
"Lần này trong không gian trữ một số bắp non, muốn ăn thì nói một tiếng, lúc nào cũng ăn được."
"Biết rồi, bắp còn nóng, chúng ta ăn dưa hấu trước đi."
"Vậy chàng đi rửa tay đi, ta đi lấy dao." Chu Oánh nói xong xoay người lấy dao gọt trái cây, bổ dưa hấu.
Bổ dưa hấu xong, Cố Thừa Duệ cũng chạy về.
Sau khi ăn xong một trái dưa hấu, bốn trái bắp, hai người ngồi trên ghế không muốn động đậy.
Một lát sau, Cố Thừa Duệ vẫn đứng dậy kéo nàng nói: "Đi thôi, đi dạo một vòng đi, dưa hấu sẽ được tiêu hóa nhanh."
Sau đó hai người lên núi đi dạo, Chu Oánh cũng phát hiện, anh đào và vải trên núi cũng sắp chín, lại vội vàng thu hoạch một nhóm trái cây.
Khi xong việc, hai người rời không gian đi ngủ.
Ngày hôm sau Cố Thừa Duệ thức dậy đi xem Cố Thành Lâm, thấy hắn ta đang ngủ say, cũng không quấy rầy hắn ra mà trực tiếp trở lại.
Sau khi rửa mặt xong, ăn cơm xong, Chu Oánh dùng gạo, nước và cá lóc hoa trong không gian, nấu một nồi cháo cá lóc hoa, bỏ vào hộp đưa cho Cố Thừa Duệ, sau đó đem cơm cho Cố Thành Lâm rồi đi lên lầu.
Mà Cố Thừa Duệ thì xách hộp đựng thức ăn đi thăm Thụy Vương.
Thấy Hà đại phu mới vừa kiểm tra vết thương cho Thụy Vương, Cố Thừa Duệ tiến lên hỏi: "Vương gia sao rồi, đã đỡ sốt chưa?"
"Vẫn còn hơi hơi, nhưng vết thương đã bắt đầu khép lại, tu dưỡng hai ba ngày thì không việc gì." Hà đại phu nói tới đây thì nhìn về phía hộp đựng thức ăn trong tay hắn nói: "Nếu Cố đại nhân đã đến, vậy đổi thành ngài trực đi, lão phu đi ăn cơm trước."
"Được, vậy ông cứ đi đi." Cố Thừa Duệ nói xong, nghiêng người để ông ấy đi.
Chờ ông ấy đi rồi, Cố Thừa Duệ thấy Thụy Vương đã tỉnh, hơn nữa tinh thần cũng không tệ lắm, thở phào nhẹ nhõm đồng thời nói: "Ta kêu Chu Oánh nấu cháo cá lóc hoa, rất tốt cho sức khỏe của ngài, ngài ăn chút đi."
"Vậy thì phiền toái biểu ca rồi." Thụy Vương gật đầu nói.
Cố Thừa Duệ nghe hắn ta gọi biểu ca thì sửng sốt, sau đó mở hộp đựng thức ăn múc một chén cho hắn ta.
Sau đó giúp hắn ta dựa nửa lưng, rồi đút cho hắn ta hai chén cháo.
Sau khi ăn no, Thụy Vương rõ ràng tinh thần tốt hơn, sau khi nằm xuống trực tiếp hỏi: "Bên phía Lữ thị, ngươi tính thế nào, có cần ta ra tay hay không."
"Trước tiên không cần, bây giờ tình cảnh của Tuệ Vương đang hết sức không ổn, giờ ngài ra tay, hắn ta rất có thể sẽ chó cùng đứt giậu. Vẫn nên để chúng ta tự xử lý thôi."
"Cũng được, có khó khăn, nhớ nói một tiếng. Đúng rồi, nghe nói các ngươi muốn về quê, theo ý ta thì có thể không trở về thì đừng trở về. Bây giờ người của Tuệ Vương và Khang Vương sợ rằng cũng để mắt tới các ngươi, các ngươi mà đi, có thể quay lại hay không cũng khó mà nói. Huống chi bên kia có Lưu thúc và Tôn huyện lệnh, trong nhà sẽ không có việc gì. Các ngươi có việc cần cũng có thể viết thư gửi về, bọn họ sẽ giúp các ngươi làm."
Cố Thừa Duệ chần chờ một chút cuối cùng vẫn gật đầu.
Nếu như chỉ có hai phu thê bọn họ hai, mặc dù nguy hiểm một chút, nhưng vẫn không đến nổi xảy ra chuyện gì lớn, ghê gớm lắm thì trốn trong không gian.
Nhưng trên đường đi còn có Cố Thành Lâm, trong thôn còn cả một tộc, hắn thật sự không dám mạo hiểm.