Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 700 - Chương 706: Phản Kích 1

Chương 706: Phản Kích 1 Chương 706: Phản Kích 1 Chương 706: Phản Kích 1
Nhưng lần này Chu Hoài Minh có mang lính tới, tất cả đều là người đã trải qua bách chiến, thừa dịp người áo đen dời lực chú ý, một cú ngã qua vai trực tiếp đánh ngã người áo đen.

Trong quá trình ngã, mũi tên cũng chính xác bắn lên lưng người áo đen.

Hơn nữa vừa ném, mũi tên trực tiếp bị đâm vào trong cơ thể, người áo đen co quắp hai sau đó trực tiếp chết.

Đồng thời ở hậu viện, bởi vì tiếng hét kia của Chu Oánh cũng hoàn toàn bận rộn.

Tất nhiên cũng có lính tuần tra phát hiện người áo đen, cho nên trực tiếp đánh đấu ngay bên ngoài.

Mà Chu Oánh thì giữ lại mấy mũi tên cho Cố Thừa Duệ, lại giữ cho hắn một thanh đao, sau đó cầm hai cái ná thun, một thanh đao đi về phía cánh cửa đối diện.

Lúc này Cố Thành Lâm đang cầm chốt cửa nơm nớp lo sợ thủ sau cánh cửa, thấy nàng tới thì định đánh người.

Lập tức bị Chu Oánh trực tiếp túm lấy nói: "Thấy rõ là ai rồi hẵng đánh."

Sau đó ném thanh đao cho hắn ta nói: "Có người tới thì kêu một tiếng."

Nói xong cầm cái ghế lên, đi tới cửa sổ, mở cửa sổ rồi mở thần thức nhìn ra ngoài, phát hiện cửa hông tửu lâu có mấy bóng người lén la lén lút đang núp.

Chu Oánh trực tiếp lấy ra một bọc bột ngứa, bắn lên cái cây trên đầu bọn chúng.

Thuốc bột tản ra rồi rơi xuống, người áo đen mặc dù được bọc kín, nhưng trên mắt trên tay và trong cổ, vẫn bị dính hết.

Nhất thời ai cũng thấy ngứa ngáy, nhưng vừa gãi là chảy máu, khiến người áo đen quả thực rất giật mình.

"Là con ả kia, giết ả." Lúc này đột nhiên có người chỉ Chu Oánh ở cửa sổ nói.

Hắn ta vừa nói xong, lập tức có hai người áo đen xông qua bên này.

Chu Oánh nghe xong trực tiếp dùng ná thun bắn một túi bột ớt, về phía người chỉ huy.

Người đó thấy có đồ không rõ bay tới, theo bản năng kéo thủ hạ tránh né, nhưng tốc độ của hắn ta cũng không nhanh bằng Chu Oánh dùng hết sức bắn.

Cuối cùng vẫn là bị bột ớt ảnh hưởng.

Bột hơi cay rơi lên vết thương làm đau đớn, hơn nữa bột ngứa còn gây ngứa, hành hạ bọn chúng sống không bằng chết.

Còn như hai người áo đen xông tới đây, Chu Oánh trực tiếp dùng thần thức thắt cổ bọn chúng, đồng thời đưa cho bọn chúng một túi ô đầu cỏ.

Rất nhanh, Chu Hoài Minh đã dẫn người bảo vệ tiểu viện.

Trương Bình dẫn người cứu các quân lính tứ tán khắp nơi đưa về, sau đó thống nhất rút lui về hậu viện, bảo vệ nhà chính.

Lần này người áo đen rõ ràng đang nhắm vào Thụy Vương.

Cho nên, sau khi tất cả người áo đen đi vào, trực tiếp xong vào hậu viện.

Lần nữa giao chiến với đám người của Chu Hoài Minh.

Nhưng Chu Oánh thông qua thần thức lại phát hiện, trong tiểu viện phía sau nhà chính cũng có người mai phục, chờ phía trước đánh nhau, bọn chúng bắt đầu phá cửa sổ.

May mà trong phòng, có giữ lại mấy người, hơn nữa Thụy Vương mặc dù còn chưa khỏe, nhưng đã có thể hoạt động thoải mái, cho nên trong lúc nhất thời, cũng không có nguy hiểm gì.

Chu Oánh lần nữa xác nhận, chắc chắn trong lầu này không có người áo đen tiến vào, mới đi xuống khỏi cái ghế.

Nghiêng đầu nhìn thấy Cố Thành Lâm tay cầm thanh đao, gắt gao nhìn chằm chằm cửa.

Tiến lên phía trước nói: "Thả lỏng, người áo đen cũng tới hậu viện rồi, chúng ta tạm thời không có việc gì."

Nói xong mở cửa, đi về phía đối diện, vừa vặn gặp Cố Thừa Duệ đi ra, thấy nàng trực tiếp hỏi: "Tất cả những người áo đen có phải đều tới hậu viện không?"

"Đúng, chúng ta có nên đi qua đó cứu người?"

"Đi, nhưng chúng ta không xuống lầu, nàng đưa tất cả thuốc mê và bột ngứa cho ta." Cố Thừa Duệ nói.

Chu Oánh gật đầu một cái, trở về nhà đi một vòng, xách một cái túi vải nhỏ đi ra.

Cố Thừa Duệ thấy vậy cướp lấy ná thu và túi vải trong tay đi về căn phòng chính giữa trên lầu hai.
Bình Luận (0)
Comment