Chương 710: Liên Hoàn Ám Sát 2
Chương 710: Liên Hoàn Ám Sát 2
Chương 710: Liên Hoàn Ám Sát 2
Khi thấy lưng ngựa trống thì trợn tròn mắt.
Đồng thời cũng phát hiện đám người Thụy Vương còn chờ tại chỗ, không thể làm gì khác hơn là xông tới.
"Chuẩn bị, ném." Trương Bình lúc này hô.
Trong nháy mắt mấy cái lọ nhỏ nhanh chóng bay về phía người áo đen, tiếp theo cây đuốc trong tay chính xác ném lên rượu.
Ngay lập tức, rượu mạnh hình thành một bức tường lửa, bởi vì mùi rượu, người áo đen còn chưa phát hiện ra thuốc mê.
Nhưng rất nhanh đã có một số người áo đen bắt đầu mơ hồ.
Lúc này Cố Thừa Duệ lần nữa đưa tới mười cái lọ nói: "Lúc đến gần thì lại ném."
Trương Bình gật đầu một cái, chờ người áo đen chọc thủng phòng tuyến thứ nhất, lần nữa ra lệnh, rồi ném cây đuốc.
Lần này tất cả đều là đạn hơi cay, cho nên một khi bốc cháy, mùi sặc đầy trời, khiến người áo đen muốn đứng thẳng cũng rất khó.
Chờ mùi tản đi một ít, Cố Thừa Duệ nói: "Được rồi."
Trương Bình lập tức nâng đao mang người xông vào.
Chu Hoài Minh thì kêu người hắn ta mang tới, lấy cung tên bắt đầu bắn về phía người áo đen.
Dưới tác dụng từ nhiều mặt, người áo đen rất nhanh quân lính tan rã, có hai người đứng bìa trực tiếp xoay người chạy.
Chu Oánh thấy vậy lập tức đuổi theo, nàng cũng muốn nhìn xem người đứng sau đến tột cùng là ai.
Bên này Trương Bình xử lý xong một nhóm, cũng bị thuốc mê làm cho có chút choáng váng, cũng may cũng không ngất xỉu.
Sau đó, dưới sự giúp đỡ của Chu Oánh, tìm lại tất cả ngựa, sau đó kéo lên người dò đường bị người áo đen giết chết, đoàn người nhanh chóng chạy tới kinh đô.
Chờ sau khi bọn họ vào thành, Chu Oánh theo dõi hai tên người áo đen cũng tìm được bên trong một điền trang.
Khiến nàng không có nghĩ tới là, kẻ bày trò lần này chính là Khang Vương.
Khi hắn ta nghe được phái đi chừng hai trăm người cuối cùng chỉ còn lại hai người trở về, Khang Vương tức giận trực tiếp ném ly trà trên tay ra đất nói: "Bản vương biết ngay mà, hai phu thê Cố Thừa Duệ sớm muộn sẽ phá hư chuyện tốt của lão tử, không nghĩ tới vẫn ứng nghiệm. Nếu các ngươi rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, như vậy thì đừng trách bản vương không nể mặt."
Sau đó nhìn về phía người áo đen hỏi: "Các ngươi không để lại manh mối chứ?"
"Không có, lần này chúng ta đi, bạc đều không dám mang."
"Rất tốt, sau khi trở về huấn luyện thật kỹ cho lão tử, ngoài ra nghĩ biện pháp tìm biện pháp đối phó bột hơi cay và thuốc mê kia, bản vương không hy vọng lần sau xuất hiện lại gặp những chuyện tương tự, mất mặt."
"Dạ." Hai người áo đen nói xong nhìn nhau một cái, thở phào nhẹ nhõm đi ra ngoài.
Nhưng bọn chúng cao hứng quá sớm, mới ra ngoài đã bị hai thị vệ của Khang Vương một người một đao đâm chết.
Hai người áo đen trước khi chết không cam lòng nhìn Khang Vương, muốn hỏi tại sao hắn ta đột nhiên muốn giết bọn chúng.
"Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật." Khang Vương mặt không biểu cảm trả lời.
Tối hôm nay chuyện ám sát lão tam, quyết không thể truyền đi, nếu không hắn đối diện với nghi kị của phụ hoàng và chèn ép của lão tam, không chết cũng bị lột da.
Sau đó nói với một thị vệ trong đó: "Thông báo cho Bạch thúc, để cho ông ấy mau sớm tìm ra biện pháp, đối phó bột hơi cay. Ngoài ra, nếu lần sau lại có, nhớ chuẩn bị giải độc hoàn, nếu không lần này cũng sẽ không tổn thất thảm trọng như vậy."
"Dạ." Thị vệ đáp lời rồi đi ra ngoài.
Đồng thời lại có chút không đồng ý, giải độc hoàn đắt lắm, phối thuốc cho tất cả mọi người phải chi một số tiền rất lớn.
Mấu chốt là, cũng không phải ai cũng không tiếc sử dụng lượng thuốc mê lớn như vậy, chỉ có thể nói hôm nay hai đội người hết sức xui xẻo.
Nhưng đối với các huynh đệ mà nói, cũng là chuyện tốt, cho nên cũng không có tỏ rõ.