Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 703 - Chương 709: Liên Hoàn Ám Sát 1

Chương 709: Liên Hoàn Ám Sát 1 Chương 709: Liên Hoàn Ám Sát 1 Chương 709: Liên Hoàn Ám Sát 1
Dĩ nhiên vì đề ngừa vạn nhất, Chu Oánh mua hết tất cả rượu nồng độ cao và dầu mỡ trong khách sạn, để trên xe.

Thuận lợi đi được một đoạn, khi lần nữa đi ngang qua, địa điểm lần trước nhóm người Chu Oánh bị phục kích.

Chu Oánh phát hiện bên kia núi, ẩn núp khoảng trăm người áo đen, hơn nữa thám tử Trương Bình phái ra ngoài cũng bị người áo đen tiêu diệt.

Nhưng đoàn người của bọn họ, bây giờ chỉ có khoảng tám mươi ngươi, chớ nói trúng mai phục, dù liều mạng cũng không thể thua, vội vàng nói cho Cố Thừa Duệ.

Cố Thừa Duệ thò đầu nhìn, thấy nhóm người của Trương Bình sắp tiến vào vòng mai phục.

Vội hô: "Trương tướng quân, chờ một chút."

Sau khi hô xong, lập tức xuống xe ngựa chạy tới.

Trương Bình nghe xong tiếng kêu của hắn lập tức giơ tay lên kêu đội ngũ dừng lại, chờ hắn tới thì hỏi: "Cố đại nhân sao thế?"

"Ngài không cảm thấy nơi này quá mức an tĩnh sao?" Cố Thừa Duệ hỏi.

Trương Bình nghe hắn nói như vậy, kinh ngạc hỏi: "Ý ngươi là, có mai phục?"

"Cẩn thận là hơn, người ngài phái ra ngoài dò đường không phải còn chưa có thư hồi âm sao, chúng ta hơi vân vân, an toàn làm trọng."

Trương Bình chần chờ một chút, nghĩ đến an nguy của vương gia, cuối cùng vẫn gật đầu một cái, cũng tự thông báo cho Thụy Vương một tiếng.

Sau đó mọi người chờ tại chỗ chừng một khắc đồng hồ, trong lòng Trương Bình bắt đầu bất an, đáng lý ra người dò đường đã qua đó một lần rồi, giờ phải đã trở về rồi.

Mọi người lần nữa đợi thêm một khắc đồng hồ, vẫn không có thư hồi âm của người nào, Trương Bình rốt cuộc chắc chắn phía trước có mai phục.

Mà lúc này Chu Hoài Minh cũng mang theo hai mươi người, chạy tới.

Sau khi biết được phía trước có mai phục, sắc mặt ngưng trọng nói: "Vương gia, ngài trở lại đi, nơi này giao cho chúng ta."

"Không về, bây giờ trở về, muốn vào kinh càng khó khăn. Hơn nữa ta không trở về, nhóm Vương phi cũng gặp nguy hiểm." Thụy Vương lắc đầu nói.

Bởi vì hắn ta biết rõ, khi hành vi độc ác của lão đại và lão tứ được đưa ra ánh sáng, hiện giờ ở kinh thành mặc dù trông thì bình yên, nhưng hình thức đã vô cùng nghiêm trọng.

Nếu không Tô lão thất cũng sẽ không ra tay với hai phu thê Cố Thừa Duệ, thậm chí còn muốn giết thế lực ở kinh thành của hắn ta, thậm chí là hai vị Vương phi.

Lần này nếu hắn ta không thể trở về, lão đại và lão tứ rất có thể sẽ liên thủ hại chết mình.

Cho dù hắn ta có thể sống sót, cũng sẽ tổn thất nghiêm trọng, đây cũng không phải là điều hắn ta muốn thấy.

"Nếu như các vị tin ta, thì chọn mấy người có lực tay khá lớn ra đây, ta tự có biện pháp." Cố Thừa Duệ nói.

"Biện pháp gì?" Trương Bình vội nghiêng đầu hỏi.

"Chắc các ngươi còn nhớ ngọn đèn dầu vừa rồi chứ, lúc rời khách sạn, phu nhân ta đã mua hết rượu nồng độ cao và các loại dầu bên trong khách sạn rồi, chúng ta có thể thử một chút?"

"Mấu chốt là chúng ta làm sao dẫn bọn chúng ra được?"

"Tập trung tất cả ngựa lại, nhanh chóng chạy tới."

"Được đó, cứ làm như vậy." Thụy Vương gật đầu đồng ý nói.

"Không sai, nghe thấy tiếng vó ngựa, bọn chúng nhất định sẽ hành động. Cho dù không thành công, bọn chúng cũng biết chúng ta phát hiện bọn chúng rồi, cho nên nhất định sẽ xuất hiện, nếu không trời sáng bọn chúng sẽ không có cơ hội ra tay." Chu Hoài Minh gật đầu đồng ý nói.

Trương Bình gật đầu một cái, sau đó bắt đầu thực hiện.

Khiến bọn họ không có nghĩ tới là, nửa đường còn có dây cản ngựa, may mà trên ngựa không có ai, mặc dù ngựa ngã, nhưng vẫn chạy tới rất nhanh.

Đồng thời vào lúc mọi người ngừng lại, Chu Oánh cũng đã dùng thần thức bóp chết hai người áo đen tuần tra trên núi.

Cho nên lúc ngựa chạy tới, người áo đen cũng không nhận được thư hồi âm lính canh, lập tức chạy ra bắt đầu chặn đường.
Bình Luận (0)
Comment