Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 714 - Chương 720: Tìm Kiếm

Chương 720: Tìm Kiếm Chương 720: Tìm Kiếm Chương 720: Tìm Kiếm
Dù biết rằng người đã chết nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đầy máu của mật thám, trong lòng lão phu nhân vẫn run rẩy kịch liệt.

Bởi vì bà ta không thể tìm ra nguyên nhân cái chết của bà ấy, do bị phát hiện điều gì đó, bị người ta phát hiện thân phận nên diệt khẩu hay chỉ đơn giản là bị hại chết.

Nghĩ đến đây, bà ta nhìn về phía Lữ thị hỏi: "Đệ muội, muội có biết chuyện gì xảy ra không? Tại sao trong phủ lại có người chết thế này?"

Lữ thị lắc đầu, nói thật đến giờ bà ta vẫn còn rối bời.

Đêm qua người vẫn ổn, sao chớp mắt cái tỉnh dậy người đã ra đi rồi, hơn nữa còn bằng phương thức bi thảm như thế.

Điều quan trọng là chỗ này luôn là nơi Lữ thị và Ma Cô giấu thi thể.

Ma Cô cũng biến mất đúng thời điểm này, là Ma Cô làm sao? Và vì điều gì?

Nếu không thì là kẻ nào?

Có phải đã phát hiện ra gì đó rồi không?

Nghĩ đến hàng loạt vấn đề này, đầu bà ta như muốn nổ tung.

Lão phu nhân thấy vẻ mặt và bộ dạng đau đầu của Lữ thị, cũng nhìn ra rằng bà ta thật sự không biết.

Lúc này, đại phu của phủ đã kiểm tra thi thể xong ngẩng đầu lên nói: "Bẩm báo hai vị lão phu nhân, vị ma ma này đã tử vong do đoạn hồn hương."

"Đoạn hồn hương? Đến chỗ ở của bà ấy xem." Lão phu nhân lập tức nghĩ tới Ma Cô, liền dẫn người đi thẳng đến nơi ở của mật thám.

Lữ thị nghe xong cũng nghĩ đến Ma Cô, lập tức đi cùng.

Sau khi tiến vào, tra tìm một hồi thì đã nhanh chóng tìm thấy đoạn hồn hương vẫn chưa cháy hết.

Lữ thị tức khắc cảm thấy hồi hộp, bởi vì bà ta quá quen thuộc với thứ này.

Đồng thời, lão phu nhân nghĩ ngợi một lúc, cũng đã hiểu được phần nào, nhưng bà vẫn giả khờ mà nói: "Đệ muội, chuyện gì đây? Sao trong phủ lại xuất hiện thứ độc địa thế này."

"Cái này... Tiểu muội cũng không rõ lắm."

"Vậy thì điều tra đi, người nguy hiểm như vậy tuyệt đối không thể giữ lại trong phủ được." Sau khi lão phu nhân nói xong, ngay lập tức phân phó ma ma riêng của mình bắt đầu điều tra.

Bình thường Ma Cô làm việc vô cùng cẩn trọng, thế nên không thể nào tìm thấy đoạn hồn hương ở nơi nghỉ của bà ta được.

Nhưng chuyện Ma Cô mất tích lại bị lộ ra ngoài.

Lão phu nhân thấy vậy, bèn nhìn về phía Lữ thị và hỏi: "Ma Cô là một lão nhân sống bên cạnh muội, ngoại trừ phủ thì bà ấy còn có chỗ nào để ở bên ngoài không?"

"Cái này... Lão nô biết nơi mà gia đình mẹ bà ấy từng sống, ở số xx, ngõ xx, Bắc Thành." Lữ thị chần chừ giây lát rồi trả lời.

Việc này rất dễ điều tra ra, bà ta có muốn giấu chẳng giấu được, nhưng bà ta không nói chỗ ở Nam Thành, sợ bị lão phu nhân phát hiện nơi đó có thứ không thể tiết lộ.

Thấy vậy, lão phu nhân phất tay với thủ hạ.

Thủ hạ đi ngay lập tức, nhưng khi trở về lại không thu hoạch được gì.

Quan trọng là theo như điều tra thì đã người đi vườn trống từ vài ngày trước.

Sau khi lão phu nhân nhận được hồi âm, tức khắc nhờ người đi điều tra.

Lữ thị lại có phần hoảng sợ trong tâm, người đi vườn trống, liệu có phải Ma Cô đã chạy trốn hay không.

Ma Cô biết quá nhiều chuyện của mình. Bà ta cảm thấy ớn lạnh sống lưng khi nghĩ đến đây.

Xem ra bà ta cũng phải mau chóng tìm kiếm, hy vọng Ma Cô đang làm việc thì gặp phải chuyện gì đó, nếu không có thể chính bản thân bà ta sẽ dính vào phiền toái vô cùng to lớn.

Biết như vậy, lão phu nhân gọi quản gia đến, bảo ông ta chuẩn bị một cái quan tài rồi chôn cất người mất.

Sau đó lão phu nhân quay về nội viện của mình, sau hồi lâu trầm mặc, bà ta gọi một nha hoàn đến, thì thầm vài câu vào tai nàng ta.

Nha hoàn gật nhẹ đầu và nhanh chóng lui xuống.

Khi đã quay về phòng, tận sâu trong lòng Lữ thị vẫn ôm ấp một tia hy vọng nên cũng không trực tiếp hành động mà đợi đến tận tối.

Sau khi xác nhận vẫn không có tin tức của Ma Cô, cuối cùng bà ta cũng chẳng thể ngồi yên được.

Lúc mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Lữ thị đi vào mật đạo mà Ma Cô thường dùng để rời đi. Khi ra ngoài, thấy nam chủ nhân vẫn ngồi chờ trong nội viện, bà ta bước tới hỏi: "Lữ Hưng, có tin tức của Ma Cô à?"
Bình Luận (0)
Comment