Chương 733: Thoát Thân
Chương 733: Thoát Thân
Chương 733: Thoát Thân
"Ngươi là nam nhi?" Khang Vương trừng mắt nói.
"Chính bởi vì ta là nam nhi nên ta mới phải khắt khe, cấp dưới phải nghĩ cho gia đình và nghĩ cho nương tử của ta."
Cố Thừa Duệ vừa nói xong, Hồng Tố Chi đã vỗ tay đi tới nói: "Ta thật sự khâm phục huynh, huynh quả là một người phu quân tốt!"
"Hạ quan đã gặp được Vương phi."Cố Thừa Duệ vội vàng nắm chặt hành lý nói.
"Cố đại nhân mời đứng dậy, Hồng Tố Chi vừa nói vừa liếc nhìn những người có mặt, sau đó nhìn về hướng Khang Vương và nói: "Vương gia, ngài đang bàn bạc gì, có thể để thần thiếp cùng lĩnh hội được không?"
"Không có gì, sao nàng lại đến đây?" Khang Vương nhìn nàng ta với vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Hắn nhất thời không biết tại sao nàng ấy lại đến đây, là cố tình hay là vô ý!
"Trong phòng quá ngột ngạt thần thiếp không thể chợp mắt được nên ra vườn đi dạo, tình cờ nhìn thấy bệ hạ nên đi qua, ngài có muốn cùng thần thiếp đi dạo không?" Sau khi Hồng Tố Chi nói xong nàng ta lắc chiếc khăn trong tay và chậm rãi quạt.
Khang Vương nhìn thấy những giọt mồ hôi trên chóp mũi và trán của nàng ta, không nở trách móc nàng ta.
Chỉ đành nói: "Được rồi, bổn Vương còn phải đi cùng Cố đại nhân!"
"Cáo biệt, hạ quan còn có việc, không làm phiền đến phu thê hai người nữa!" Cố Thừa Duệ nói.
Khang Vương quay đầu nhìn hắn một cái, biết hôm nay không có tuồng hay, ngài gật đầu nói: "Nếu đã như vậy, thì hôm khác chúng ta tiếp tục!"
Sau đó ngài vẫy tay với thị vệ và ra lệnh đưa Cố Thừa Duệ hắn ta ra ngoài.
Cố Thành Duệ thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn đi theo thị vệ, cầm hộp thuốc ra khỏi Vương phủ.
Mãi đến khi bước vào nhà, mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy Chu Oánh đang ngồi nghỉ mát bên trong Trì đường đang vẫy tay chào, lập tức đi tới ngồi đối diện cô nói: "Hôm nay đa tạ nha đầu đã nhắc nhở ta!"
"Cũng là vì bản thân ta không muốn mất đi một người tỷ muội!"
"Không dám!" Cố Thừa Duệ vội vàng xua tay nói.
Sau đó sắc mặt của hắn đơ ra nói: "Nhưng chỉ sợ Khang Vương không dễ dàng buông tay!"
"Nhất định là như vậy rồi, lúc nảy Khang Vương lại tính kế hoạch khác, sợ rằng ngày mai hắn sẽ quang minh chính đại tới cầu hôn!"
"Cầu hôn, xem ra hắn không đem người đến đây thì không chịu ngừng lại!"
"Vậy thì chúng ta không cần giữ thể diện với hắn nữa!"
"Cũng tốt, hắn không sợ tiếng xấu đồn xa, vậy thì chúng ta giúp hắn đồn xa hơn một chút!" Đôi phu thê nhìn nhau và cười.
Buổi tối, khi sắp bắt đầu ăn cơm Chu Hoài Minh mang theo một con ngỗng quay đi vào nói: "Cố lão đệ, đệ muội, vì hắn ta mà đến đây ăn!"
"Lời ở đâu vậy, Chu đại ca mau ngồi xuống đi." Chu Oánh đứng dậy, sau đó hắn đưa vịt quay cho Hạ Tường bên cạnh rồi nói: "Mang vào bếp cất vô đĩa, còn lại chia cho mọi người!"
"Tuân mệnh!" Hạ Tường cầm lấy ngỗng quay và đi ra ngoài.
Cố Thừa Duệ rót cho hắn một cốc nước rồi nói: "Chu huynh, sao lại có nhã hứng đến đây, huynh không bận gì sao?"
Chu Hoài Minh thấy trong phòng không có người, mới nói: "Có thể coi là như vậy, hôm nay ta đến tìm muội có chút việc, chúng ta ăn cơm trước đi, ăn xong ta sẽ nói chi tiết!"
"Cũng được, hay là gọi một bình rượu!"
"Không cần, dạo này có rất nhiều việc, tốt nhất là không uống rượu thì hơn!"
"Để giải tỏa cái nóng mùa hè, chúng ta gọi cơm và cháo đậu xanh đi." Sau khi Chu Oách nói xong liền bưng cho hắn một bát cháo.
Đợi Hạ Hương bưng một dĩa đầy ấp ngỗng quay bước vào, ba người họ cắm đầu ăn.
Sau khi ăn xong, ba người đi dạo một vòng bên ngoài rồi lại vào sân, vào trong Trì đình để nghỉ mát.
Nhưng sau khi Chu Oách chuẩn bị trà hoa cúc cho bọn họ xong, liền dẫn Ngưu Lệ Vinh đến hồ cho cá ăn, đồng thời cũng để mắt tới những người trong nhà, đặc biệt là Hạ Tường đến nghe lén.
Quả nhiên một lúc sau, Hạ Hương bưng một dĩa đồ ăn nhẹ tới.
Chu Oách trực tiếp gọi nàng tới, nói: "Để ta xem ngươi đã mang gì đến đây!"