Chương 758: Bức Vua Thoái Vị 8
Chương 758: Bức Vua Thoái Vị 8
Chương 758: Bức Vua Thoái Vị 8
"Chỉ sợ là ta mà viết ra chiếu thư này, thì triều đại chẳng mất chốc đã thay đổi rồi đi." HOàng thượng cười nhạo một tiếng nói.
Khang Vương nghe xong sửng sốt một chút, sau khi hiểu được ý tứ trong lời nói của ông ta, vẻ mặt như có điều gì đó đăm chiêu nhìn về phía Tô thừa tướng.
Ngay cả Thục phi cũng cảnh giác nhìn về phía Tô thừa tướng.
Tô thừa tướng cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Hoàng thượng nói:
"Người nếu là muốn kéo dài thêm thời gian, chờ khi đuốc tắt rồi động thủ thì không cần đâu. Trên người chúng ta không chỉ có lửa, mà còn có hai ngọn đuốc."
"Có hay không thì trong lòng ngươi tự biết." Hoàng thượng nói tới đây nhìn về phía Khang Vương nói:
"Ta nghĩ ngươi còn không biết, những năm này Tô Lão Thất sau lưng ngươi đặt mua sản nghiệp không ít lần đấy.
Liền ngay cả sản nghiệp bên ngoài của Cố gia năm đó, cũng đều bị Tô Lão Thất thu vào, hơn nữa còn lợi dụng danh tiếng của ngươi, ức hiếp chiếm lấy không ít điền sản cửa hàng.
Mấu chốt nhất là, ngoại trừ kinh thành, tất cả sản nghiệp cùng thế lực của ngươi đều bị Tô Lão Thất quản đi.
Ngươi xác định những người đó thật sự nghe lời ngươi nói đấy chứ?
Còn nữa..."
Tô thừa tướng thấy vậy cười lạnh một tiếng nói:
"Ta nói rồi, hiện tại không có thời gian nói lung tung với người đâu, hiện tại lập tức viết chiếu thư, nếu không tất cả văn võ bá quan ở hiện trường đều chôn cùng chúng ta."
"Ngươi sợ chứ gì, sợ ta nói ra hành động của các ngươi khiến cho lão Tứ lục đục với ngươi.
Ngươi làm đều đã làm, chẳng lẽ còn không dám thừa nhận.
Thật là hèn nhát."
"Quả thật, ta làm sao máu lạnh so được với người, chuyện người làm, chúng ta thật sự đếm không hết.
Nói Chu gia đi, năm đó Chu gia..."
Bên này bọn họ đang nói đông nói tây, còn mọi người bị trói phía sau, nhất là các võ quan bắt đầu nghĩ biện pháp tự cứu lấy bản thân.
Chu Oánh thấy vậy cũng thuận thế giúp bọn họ một phen.
Đương nhiên không quá rõ ràng, chỉ là khi An Vương ma sát sợi dây thừng qua lại trên bậc thang, giúp bọn họ tăng tốc độ.
Cho nên rất nhanh An vương thế tử cũng được cứu.
Tiếp theo phụ tử An Vương lại giúp đỡ hai gã võ tướng khác cởi dây thừng, rất nhanh sau đó bốn người lại mỗi người cởi ra cho một vị quan văn, sau đó bọn họ lặng lẽ dựa lại gần bốn người Khang vương.
Thừa tướng cẩn thận."Lúc này đột nhiên có người hô lên.
Bốn người An Vương thấy vậy tức giận đồng thời tăng nhanh tốc độ, hướng bốn người nhào tới.
Đám người Khang Vương quay đầu lại nhìn thấy bốn người nhào tới nhất thời kinh hãi, Khang Vương cùng Tô lão đại lập tức nghênh đón, cùng bọn họ đánh nhau.
Tô thừa tướng lúc này một tay kéo Thục phi vào trong ngực, xoay người nhìn về phía Hoàng thượng.
Có điều trong nháy mắt khi bọn họ xoay người, Tiếu Hằng cùng Thụy Vương đã nhào tới, chờ ông ta xoay người lần nữa, hai người đã tới trước mặt ông ta.
Tiếu Hằng trực tiếp bắt lấy tay Tô thừa tướng, cũng gắt gao bắt lấy ngọn đuốc.
Mà Thụy Vương thì kéo Thục phi qua một bên, đá một cước vào bụng Tô thừa tướng.
Thấy ông ta ăn vố đau, Tiếu Hằng bên kia lập tức đoạt lấy ngọn đuốc.
Ngay khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhà thông gia của Tô thừa tướng, Binh bộ thượng thư vọt tới, trực tiếp đánh bay ngọn đuốc.
Tô thừa tướng thấy vậy cười to nói:
"Ha ha, xem ra ngay cả ông trời cũng đứng về phía lão phu."
Ấy thế nhưng tiếng cười của ông ta cười được một nửa liền ngừng lại, bởi vì tuy ngọn đuốc kia bị đánh bay, lại không hề rơi xuống mặt đất.
Ngược lại dừng ở giữa không trung, cứ như vậy lơ lơ lửng lửng.
Hoàng thượng thấy vậy đầu tiên là vui mừng, sau đó đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Có điều rất nhanh nghĩ tới cái gì đó, trực tiếp quỳ xuống tạ ơn.
Nhưng cũng có người mắng Mẫu Thần nương nương xen vào việc của người khác, ví dụ như Tô thừa tướng cùng với bè phái ngoan cố của ông ta.
Hoàng thượng thấy vậy lại tạ ơn thêm lần nữa, sau đó kêu Diêm Chí Vũ mang binh tiến vào, bắt toàn bộ những người đang ra sức chửi rủa lại.