Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 751 - Chương 757: Bức Vua Thoái Vị 7

Chương 757: Bức Vua Thoái Vị 7 Chương 757: Bức Vua Thoái Vị 7 Chương 757: Bức Vua Thoái Vị 7
"Tô thừa tướng, ngươi có biết mình đang làm gì không, hành động của ngươi sẽ khiến cho toàn bộ Tô gia và mẫu tử Thục phi bị liên lụy theo ngươi đó." Tiếu Hằng khuyên nhủ.

"Thụy Vương cũng đến rồi chứ, vào thời điểm Thụy Vương xuất đầu lộ diện, chúng ta đã không còn đường lui nữa rồi đúng chứ." Nói đến đây, Tô thừa tướng trực tiếp chạm ngọn đuốc xuống dưới đất nói: "Thời gian vẫn còn một khắc nữa, ta sẽ đợi tin từ hoàng thượng."

"Ngươi... , được rồi, ngươi đợi một lát." Tiếu Hằng nói xong lập tức rời đi, đem tin tức này báo cho hoàng thượng.

Hoàng thượng nghe xong tức giận đến mức phun ra một ngụm máu tươi rồi nói: "Tốt thật, đúng là thừa tướng tốt của ta."

Sau đó lại nói: "Đưa Thục phi và Khang Vương đến đây cho Trẫm."

"Tuân lệnh." Tiếu Hằng đáp lại, sau đó cắt cử người tách ra hành động.

Rất nhanh đã tìm thấy được Thục Phi, nhưng điều khiến người ta không ngờ tới chính là bà ta và toàn bộ các phi tần, công chúa trong cung đều bị trói lại, hơn nữa lại còn bị trói rất chắc chắn.

Mà ở bên kia, Khang Vương và Thất hoàng tử vẫn đang yểm trợ phía sau cho hoàng thượng, mắt thấy tình thế không ổn liền muốn thối lui bỏ chạy, Thất hoàng tử lập tức ngăn cản hắn ta, nói: "Tứ ca, huynh vẫn nên nhẫn nại một chút đi, hiện tại trong cung nguy hiểm trùng trùng, tốt nhất là đừng rời đi."

"Ngươi, chuyện này vẫn nên nhẫn nhịn thôi." Khang Vương tức giận đáp lại.

"Đêm hôm khuya khoắt thế này, ngoại trừ hoàng tổ mẫu ra còn lại toàn bộ đều là nam nhân, hay là huynh ra phía sau gốc cây giải quyết nỗi buồn cũng được đó."

"Ngươi cũng được quá đó."

"Tiểu đệ cũng là vì nghĩ cho sự an nguy của hoàng huynh mà thôi." Thất hoàng tử nói xong liền không để ý đến hắn ta nữa.

Lúc này Tiếu Hằng vừa đi tới liền nói: "Khang vương, bệ hạ cho mời ngài." Khang vương gật đầu đi theo.

Gặp được hoàng thượng, hắn ta còn chưa kịp hành lễ, hoàng thượng đã giơ tay ngăn hắn lại và nói: "Theo ta."

Nói xong liền cùng với Tiếu Hằng đi về phía chính điện.

Mà Thục phi cũng bị áp giải theo cùng.

Thụy Vương thấy vậy cũng đi theo vào.

Khang Vương nhìn thấy tình thế trong chính điện lúc này cũng bị dọa sợ hết hồn, hắn ta vốn tưởng rằng trước đó đại biểu ca vào trong nhằm thông báo cho cửu cửu để ông ta hủy bỏ kế hoạch, không ngờ rằng bọn họ vẫn tiến hành kế hoạch theo như dự định ban đầu.

Thế nhưng bên ngoài vẫn còn có năm vạn đại quân nha, cho dù bọn họ có nhận được thánh chỉ thì sao chứ, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn đưa tay chịu trói mà thôi.

Thục phi đi vào sau, nhìn thấy tình cảnh trong điện liền bị dọa sợ suýt chút nữa quỳ xuống, đây là muốn làm gì, muốn thiêu chết bà ta sao.

Nghĩ tới đây, bà ta vừa giãy giụa vừa nhìn về phía của hoàng thượng.

Hoàng thượng thấy vậy, liền sai Tiếu Hằng bỏ miếng giẻ rách trong miệng Thục phi ra rồi nói: "Thục phi, đại ca của ngươi muốn Trẫm viết chiếu thư nhường ngôi, sau đó truyền lại hoàng vị cho Khang vương, chi bằng ngươi nói xem. Ngươi nghĩ như thế nào."

"Ta..." Thục phi nghe xong nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Nếu như nói rằng bản thân nguyện ý, hơn nữa còn rất vui mừng vì điều này, bà ta nghĩ điều tiếp theo chờ đợi bản thân mình chính là cái chết.

Nhưng nếu như phủ nhận, kết cục của Tô gia sẽ vô cùng thảm khốc, hơn nữa sợ rằng mẫu tử hai người có lẽ cũng không khá hơn là bao.

Nghĩ tới đây, bà ta đành phải nhìn về phía Khang Vương.

Khang Vương lúc này cũng không còn cách nào khác, cách hắn nghĩ ra, Thục phi chắc cũng có thể nghĩ ra được.

Hơn nữa, nghĩ sâu xa hơn một chút, hắn ta cảm thấy cho dù bản thân mình phủ nhận, tương lai bất luận là hoàng thượng hay là lão Tam cũng sẽ không lưu lại cho bản thân hắn một con đường sống.

Hoàng thượng nhìn bộ dáng do dự của hắn ta, trong lòng cười lạnh không thôi, bộ dạng thiếu quyết đoán khi đối mặt với chuyện lớn như vậy, sao có thể đảm đương nổi ngai vàng.

Sau đó hoàng thượng trực tiếp hỏi Khang Vương: "Lão Tứ, ngươi nghĩ thế nào?"

"Nhi thần..." Khang Vương do dự một hồi liền nhìn thấy Tiếu Hằng đã thả Thục phi ra.

Hắn ta liền đẩy hoàng thượng về phía của Thụy vương, sau đó túm lấy Thục phi chạy về phía Tô thừa tướng.

Sau khi hoàng thượng đứng dậy lại nhìn về phía Tô thừa tướng nói: "Tô thừa tướng, hiện tại Trẫm cho ngươi một cơ hội cuối cùng, ngươi thật sự vẫn muốn bức Trẫm thoái vị sao?"

"Lẽ nào mọi chuyện còn chưa đủ rõ ràng hay sao, hiện tại chính là lúc quyết định xem ngươi chọn bá quan văn võ toàn triều hay là hoàng vị của chính bản thân mình đây."
Bình Luận (0)
Comment