Chương 760: Tố Giác
Chương 760: Tố Giác
Chương 760: Tố Giác
Hoàng thượng gật đầu không có trả lời, sau đó hai người uống xong thuốc, lại ăn chút gì đó, sau đó liền đi ngủ.
Ngày hôm sau, vì nguyên do xét nhà nên cửa thành không mở, có thể nói bên trong thành loạn đến mức gà bay chó sủa.
Cũng bởi Thụy Vương là người phụ trách chính vụ này, bận rộn chân không chạm đến đất.
Mà Chu Oánh thì nhàn nhã ở trong phủ uống nước trà, phát động thần thức xem náo nhiệt, hơn nữa cố ý xem xét người của Định An Hậu cùng Tô phủ.
Kỳ thật hai phủ, bao gồm cả Tuệ Vương phủ cùng với Khang Vương phủ cũng không có gì nhiều để điều tra rồi tịch biên tài sản nữa.
Tất cả chủ tử cũng bị áp giải đến Hình bộ.
Nàng chủ yếu cũng là muốn nhìn một chút xem có cá lọt lưới hay không, nếu đã thành tử địch, nàng cũng không muốn ngày nào đó lại nhảy ra một người tới tìm mình báo thù.
Bởi vậy nên nàng đã đếm tổng nhân số của hai phủ, không nghĩ tới hai phủ rõ ràng đều có chuẩn bị ở phía sau.
Cháu ruột của Định An Hậu và Lữ thị đã biến mất.
Tô gia tuy rằng nhân số đủ, nhưng là trong đó có bốn tiểu hài tử, rõ ràng là bị đổi người, cái bộ dáng nhát gan kia, tuyệt không giống công tử tiểu thư gì đó.
Hiển nhiên, Tiếu Hằng cũng phát hiện điểm này, Diêm Chí Vũ hiện tại đang lục soát khắp kinh thành.
Chu Oánh thấy vậy lập tức lợi dụng thần thức, cũng triển khai tìm kiếm trải khắp kinh thành.
Hai người cháu của Định An Hậu rất nhanh đã tìm thấy, ở ngay bên trong nhà dân thuộc Nam thành, trực tiếp thay hình đổi dạng thành một đôi vợ chồng một nhà bốn người.
Chu Oánh cố tình viết chữ như chó bò, viết địa chỉ ngôi nhà ấy ra ném cho quan binh điều tra.
Mà người của Tô gia thì rõ ràng đã ra khỏi kinh thành.
Sau đó nàng phát động thần thức, ra khỏi thành điều tra một phen.
"A." Vừa mới phát động, nàng phát hiện, phạm vi thần thức của nàng lại mở rộng ra một vòng.
Hơn nữa rất nhanh liền phát hiện một đoàn xe khả nghi đi về phía nam.
Chủ yếu là bốn đứa trẻ bên trong mặc dù đang ngủ, nhưng mắt lại sưng như quả hạch đào, rõ ràng là đã khóc.
Nàng nhận ra một cô bé bên trong, bộ dáng giống Tô Lão Thất đến bảy phần.
Cô bé đó cũng là hài tử nhỏ nhất ở bên trong, cho dù đang ngủ cũng co ro người, rõ ràng là vì khóc mệt nên ngủ thiếp đi.
Chu Oánh thấy vậy thật sự không đành lòng, nhưng nhìn thấy có hơn trăm người hộ tống bọn họ, cùng với hơn mười rương vàng bạc châu báu, rõ ràng là vẫn chưa từ bỏ ý đồ.
Cuối cùng vẫn ném cho Thụy Vương một tờ giấy, cũng dùng kiểu chữ non nớt nhất, giống như chó bò một dạng.
Bận rộn xong chuyện chính, kế tiếp chính là xem náo nhiệt.
Để cho nàng thật không ngờ tới chính là nguyên Bình Dương phủ tri phủ Triệu đại nhân, cuối cùng vẫn không có tránh khỏi vận mệnh bị xét nhà.
Người một nhà toàn bộ cũng bị giam vào ngục.
Buổi tối, Cố Thừa Duệ trở về nhà, sau khi đã xác định trong phòng không có người ngoài, nhìn về phía Chu Oánh nhỏ giọng hỏi:
"Việc Thụy Vương nhận được lá thư kia, có phải là nàng làm không?"
"Đúng vậy, hậu chiêu của Tô thừa tướng chuẩn bị quá sơ sài, suy nghĩ cho ngày sau, vẫn nên cẩn thận một chút vẫn hơn." Chu Oánh nói đến đây, hỏi:
"Sao vậy, Thụy Vương có phát hiện ra cái gì không?"
"Không có, hắn đoán là do thần làm, chỉ là chữ kia...
Có tổn hại tới hình tượng của Mẫu Thần, về sau phát sinh ra sự tình giống thế này thì trực tiếp vào trong không gian in ra là được." Cố Thừa Duệ cười nói.
Chu Oánh nghe xong tức giận liếc hắn một cái nói:
"Vậy không phải sợ không kịp sao. Buổi tối có gì đặc biệt muốn ăn không, ta kêu phòng bếp chuẩn bị chút cháo thanh đạm với món ăn ăn kèm."
"Nàng thu xếp là được rồi, buổi tối lại nói sau."
"Rồi rồi. À đúng rồi, lần này xét nhà còn dư ra không ít điền sản cửa hàng, chúng ta phải nghĩ cách thu vào tay một cái thôn trang thật tốt, có cửa hàng thích hợp cũng mua luôn.
Bằng không về sau có muốn mua cũng chưa chắc đã có cơ hội đâu."
"Yên tâm đi, ta còn đang nhìn chằm chằm đây, trước mắt đang coi trọng một cái thôn trang với một cái tiểu lâu rồi.
Thôn trang là thôn trang mà Tuệ Vương chuyên dùng để chăn nuôi và trồng trọt, diện tích khoảng chừng năm trăm héc ta.
Chỉ có điều phần lớn là vùng núi, nghe nói bên trong còn trồng không ít cây đào, cây lê và cây hạnh.
Về phần cửa hàng ở Tây thành, là tửu lâu của Cố gia, về sau bị Tuệ Vương cướp đi, hiện tại coi như là trở về Cố gia rồi."