Chương 761: Được Người Chỉ Điểm
Chương 761: Được Người Chỉ Điểm
Chương 761: Được Người Chỉ Điểm
"Giá cả thế nào?"
"Còn chưa định ra. có điều muốn lấy đến tay chắc hẳn là không thành vấn đề."
"Vậy là tốt rồi, như vậy thịt của hai tửu lâu cũng không cần lo lắng nữa."
"Ta cũng là nghĩ như vậy, đến lúc đó nhìn xem tình hình thế nào, nếu như còn có thể dư lại bạc, lại mua một thôn trang bình thường, dự trữ nhiều lương thực chút."
"Được rồi, chàng xem thế nào rồi sắp xếp là được.
Về phần bạc thì chàng không cần lo lắng, chàng đừng quên, trong không gian thu hoạch được không ít bảo bối đó."
Cố Thừa Duệ nghe nàng nói vậy, lập tức nhớ tới lúc trước nàng thu bạc của nhị phòng Định An Hậu, nói:
"Những thứ kia lúc lấy ra, nhất định phải xem cho kỹ, ngàn vạn lần đừng mang ấn ký gì, nếu không sẽ gặp phải phiền toái."
"Nhất định rồi, lát nữa ta sẽ đi dọn dẹp một chút."
"Lão gia, phu nhân, cơm tối đã xong xuôi, hai người muốn ăn ngay hay là chờ một chút ạ?" Thu Hương lúc này đi vào nói.
"Vậy thì dọn cơm lên đi." Chu Oánh trả lời.
Chờ nàng ta rời đi, hai phu thê bọn họ đứng dậy rửa tay. Sau khi ngồi xuống, Cố Thừa Duệ hỏi:
"Hạ Hương vừa đi, chủ sự trong viện sẽ thiếu đi một người, có muốn bố trí thêm một người nữa không?"
"Thế nào, chàng tìm được người thích hợp rồi sao?"
"Còn chưa có, đây không phải là sợ các nàng bận rộn sao."
"Không cần thiết, ta phát hiện đại nha hoàn bình thường làm việc vẫn rất nhẹ nhàng thoải mái, để bọn họ đảm nhiệm thêm nhiều việc một chút là được."
Cố Thừa Duệ gật đầu, không nói gì thêm.
Trong cung, Thụy Vương, Tiếu Hằng cùng với Thất hoàng tử sau khi đã hoàn thành xong toàn bộ nhiệm vụ điều tra tịch biên tài sản, liền báo cáo cho Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhìn số tài sản đăng ký trên sổ sách của các nhà, cười châm chọc nói:
"Cái này thật đúng là chẳng có nổi một thanh quan mà."
"Theo quản gia Định An Hầu phủ khai báo, Định An Hầu phủ còn có gần một nửa vàng bạc tài bảo đặt ở bên ngoài, nhưng mà thời điểm nhi thần thẩm vấn, bọn họ đều nhất trí chắc chắn là đã bị trộm.
Nhi thần cũng đã đi nhìn qua, quả thật không có đồ đạc gì, cho nên nhi thần cũng không chắc rốt cuộc có số tài bảo này hay không."
"Đầu người chắc chắn đều đủ cả?"
"Đủ rồi, vốn Tôn phủ cùng Tô phủ đều đưa hậu nhân đi ra ngoài, thế nhưng được người chỉ điểm nên đều bắt trở về hết.
Sau cùng có một trang đồ vật mà Tô phủ bổ sung kia, cho nên đã thu hồi được tài bảo, còn có Tô gia bốn đứa tôn tử."
"Người nhắc nhở là Mẫu thần sao?"
"Nhi thần đoán là vậy, người bình thường cũng không có tốc độ nhanh như vậy, trừ phi là người luôn một mực nhìn chằm chằm hai nhà."
Hoàng thượng đồng ý gật gật đầu nói:
"Các ngươi đi xuống đi, hai ngày nay nhìn chằm chằm mọi người cho trẫm, nhìn xem còn có thể lôi ra được con cá lọt lưới nào không."
Vâng."Ba người đồng thời đáp, sau đó xoay người lui ra ngoài.
Hoàng thượng gọi Lý công công vào, bảo ông ta cho truyền An Vương và Hiền Vương tới.
Hai người tiến vào hành lễ, sau đó hỏi:
"Thân thể Hoàng thượng có khỏe không?"
"Hiện tại vẫn ổn.
Ngồi đi, hôm nay gọi hai người lại đây, là có việc muốn thương nghị với hai người."
Sau khi hai người ngồi xuống, Hiền Vương hỏi:
"Hoàng thượng muốn nói chuyện gì?"
"Ngày mai, sau khi xử lý xong chuyện bức vua thoái vị lần này, trẫm liền thoái vị nhường ngôi cho người có đức có tài.
Còn hi vọng về sau hai người có thể toàn tâm toàn ý phụ tá tân hoàng."
An Vương cùng Hiền Vương nghe xong, trên mặt hiện ra vẻ khiếp sợ, bọn họ thật không ngờ tới rằng ông ta sẽ thoái vị, nhưng thấy vẻ mặt không có chút huyết sắc nào của ông ta, hai người đều lo lắng nhìn về phía ông ta.
"Nhìn thấy biểu tình này của hai người, trẫm thực rất vui mừng.
Trẫm cũng không sợ nói cho hai người, thân thể của trẫm quả thật có vấn đề, không thể làm việc quá vất vả."
"Cũng nên như vậy, người chọn Thụy Vương đúng không?" Hiền Vương gật đầu hỏi.
An Vương cũng tò mò nhìn về phía ông ta.
Hoàng thượng cười nói:
"Xem ra hắn còn có chút nhân duyên, sau này còn nhờ hai người giúp đỡ hắn trên triều."