Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 763: Không Liên Quan

Chương 763: Không Liên Quan Chương 763: Không Liên Quan Chương 763: Không Liên Quan
"Chính xác, từ nay về sau chúng ta không cần lo lắng về lương thực nữa." Chu Oánh nói xong liền trực tiếp cất khế ước đỏ vào không gian.

Lúc này Thạch Trúc chạy vào nói: "Lão gia, có người đến thăm, nói là tỷ tỷ của ngài."

"Tỷ tỷ?" Phu thê hai người nhìn nhau, có chút sửng sốt, sao họ không biết còn có một người tỷ tỷ ở kinh thành nhỉ.

Cố Thừa Duệ lập tức hỏi: Người đó đang ở đâu?"

"Ở phòng khách phía trước viện, nô tỳ thấy hình như nàng ấy đang rất sốt ruột."

"Người đến nhà đều là khách, chúng ta đi xem thử đi." Nói xong, Cố Thừa Duệ kéo Chu Oánh ra ngoài.

Khi nhìn thấy một phụ nhân đứng ngồi không yên ở trong phòng với vẻ mặt hốc hác, cả hai đều ngỡ ngàng.

Bởi vì họ hoàn toàn không biết người này.

Chưa kịp nói gì thì phụ nhân kia đã lập tức quỳ xuống nói: "Cố đại nhân, Cố phu nhân, cầu xin các vị hãy cứu lão gia nhà ta."

"Có phải ngươi đã tìm nhầm người rồi không? Chúng ta không quen biết ngươi." Chu Oánh thẳng thắn trả lời.

"Không, không, tội nhân là Triệu Tú Anh, trượng phu của ta là Trần Bằng, cũng là tiền phu của Cố Tử Di." Phụ nhân vừa cười vừa nói với vẻ mỉa mai.

"Là hắn..." Cố Thừa Duệ kinh ngạc hỏi.

Da mặt phải dày đến mức nào mới dám đến tìm kẻ thù để cầu cứu.

Chu Oánh thẳng chân đạp một cước vào bụng nàng ta, nói: "Ngươi thật là to gan, còn dám đến cầu xin kẻ địch của mình nữa à.

Chỉ dựa vào những việc làm trước đây của các ngươi, năm lần bảy lượt hãm hại ba mẫu tử Cố Tử Di, ngươi cảm thấy chúng ta sẽ cứu hắn ta à?"

"Chuyện của hắn ta, chúng ta không quan tâm, mời ngươi về cho." Cố Thừa Duệ kéo Chu Oánh lại và nói.

"Nhưng mà, đừng quên, hai đứa trẻ đó là hậu duệ của Trần Bằng. Nếu Trần Bằng bị kết tội, chúng cũng sẽ bị liên lụy, ba đời không được tham gia khoa cử."

"Chúng đúng thật là hậu duệ của Trần Bằng, nhưng hai phu thê bọn họ đã hòa ly, hai đứa trẻ cũng được đổi thành họ Cố, không liên quan gì đến Trần Bằng nữa."

"Nhưng giữa bọn họ còn có quan hệ huyết thống..."

"Vậy thì sao, chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt cho hai đứa nhỏ là được rồi.

Còn Trần Bằng hoàn toàn không có liên quan gì đến chúng ta, chúng ta cần gì phải đi cứu hắn ta chứ.

Hơn nữa, đối với tên súc sinh vô nhân tính đó, không bị chúng ta tự tay giết chết đã là may mắn lắm rồi. Ngươi còn muốn chúng ta cứu người, đúng là hoang tưởng, hoàn toàn không có khả năng." Chu Oánh nói.

Sau đó, nàng quay sang nói với Thạch Trúc đang đứng ở một bên: "Đuổi ả ra ngoài, sau này không cho phép ả bước chân vào phủ nửa bước."

"Dạ." Thạch Trúc nghe xong, liền trực tiếp kéo nàng ta ra ngoài.

Thấy vậy, Triệu Tú Anh liền quỳ xuống đất, vẻ mặt van xin hét lên: "Làm ơn, cầu xin các ngươi hãy cứu hắn, nếu không ngày mai hắn sẽ bị xử trảm."

Tuy nhiên, cả hai đều quay lưng và không để ý đến nàng ta.

Triệu Tú Anh không làm lại sức mạnh của Thạch Trúc, nên chỉ có thể bất đắc dĩ bị nàng ta ném ra ngoài cửa. Cuối cùng, nàng ta không biết làm gì ngoài việc quỳ ở cổng lớn.

Ngưu Phú Quý thấy vậy, đành đem chuyện này báo lại cho hai phu thê bọn họ.

Cố Thừa Duệ cười nhạo một tiếng, nói: "Đuổi ả đi một lần nữa, nếu vẫn không chịu đi thì phái người đưa ả đến Nha môn."

"Dạ." Ngưu Phú Quý gật đầu, dẫn theo hai gã sai vặt ra ngoài.

Cố Thừa Duệ nói: "Ta chưa từng thấy qua hạng người vô sỉ như vậy."

"Nếu không thì cũng không làm ra chuyện cướp nam nhân của người khác.

Xem ra ngày mai tất cả bọn họ đều sẽ bị xử trảm."

"Hoàng Thượng cũng là muốn xử lý nhanh gọn những vấn đề xảy ra dưới triều của ông ấy, cũng không thể để lại cho tân hoàng được.

Hơn nữa, ban đầu nói rằng sau mùa thu sẽ xử trảm, chỉ là sớm hơn nửa tháng mà thôi."

"Đúng vậy, nhưng ta thật sự không nghĩ tới Hoàng Thượng sẽ thoái vị."

"Với tình trạng sức khỏe của ông ấy, không biết đến bao giờ sẽ..."Cố Thừa Duệ dừng lại một lát, sau khi xác định ngoài cửa không có người, mới nói tiếp: "Có lẽ cũng là vì ông ấy sợ sẽ lại xảy ra sai sót."
Bình Luận (0)
Comment