Chương 772: Khai Trương 1
Chương 772: Khai Trương 1
Chương 772: Khai Trương 1
Tiếp theo, Chu Oánh lại thử chiêu mộ chưởng quầy một lần nữa, nhưng vẫn không có người phù hợp nên tạm thời phải để Cố Thừa Duệ tiếp quản.
Tuy nhiên, nàng đã cử Ngưu Đắc Lợi tới để ghi chép sổ sách, tiện cho Cố Thừa Duệ không cần phải để mắt tới nơi này cả ngày nữa.
Ngày khai trương, Chu Oánh có hơi lo lắng về Tề Lâm nên từ sáng sớm đã vội vã chạy đến.
Khi nàng đến phòng bếp, mọi người đều đang rất bận rộn, đặc biệt là trợ thủ cắt thịt và thái rau.
Tề Lâm thấy nàng đến thì có chút giật mình, đi tới hỏi: "Phu nhân, sao ngài lại tới đây?"
"Hôm nay là ngày khai trương, có rất nhiều chuyện, ta sợ các ngươi không xử lý nổi, nên mới đến xem một chút." Chu Oánh nói xong lại hỏi: "Chuẩn bị đến đâu rồi? Tất cả các món ăn cần thiết đã chuẩn bị xong chưa?"
"Ngài yên tâm đi, tiểu nhân đã kiểm tra rồi, mọi thứ đều đủ cả."
"Tốt, ngươi đi làm việc của mình đi, ta dạo quanh một lát."
"Dạ, có việc gì cần thì ngài cứ phân phó ạ." Tề Lâm nói xong, giao lại một số công việc rồi quay sang chuẩn bị món chính.
Thấy hắn ta chỉ huy khá tốt, Chu Oánh hài lòng gật đầu.
Sau đó, nàng cẩn thận kiểm tra nguyên liệu, đặc biệt là thịt, quay trước quay sau để xác định độ tươi của chúng.
Nhìn thấy Cố Thừa Duệ đang giảng giải cho đám tiểu nhị, nàng đợi hắn nói xong mới bước tới hỏi: "Cảm thấy thế nào?"
"Không tốt lắm, có quá nhiều việc phải làm, ta sợ sẽ mắc phải sai lầm." Cố Thừa Duệ lắc đầu, nói.
Trước đây, hắn chỉ tập trung nghiên cứu các kỹ thuật, chưa từng quản lý chuyện buôn bán nên trong chốc lát hắn cảm thấy thực sự không thể nắm chắc được.
Sau đó hắn nói: "Đi thôi, chúng ta đi xung quanh xem có thứ gì cần dọn dẹp không, đúng lúc có chút thời gian rảnh để dọn dẹp."
"Không cần đâu, ta vừa ở bếp ra. Còn phía trước, chỉ cần sạch sẽ ngăn nắp là được rồi, còn lại chỉ có thể tùy cơ ứng biến mà thôi." Sau khi Chu Oánh nói xong, nàng vẫn đi vòng quanh để xem xét cho yên tâm hơn.
Chưa kể chưởng quầy trước đó rất biết cách huấn luyện nhân lực, chi tiết khắp nơi khó có thể chê vào đâu được.
Ngay cả mấy tên tiểu nhị, tướng mạo cũng thật đứng đắn, sạch sẽ và ngăn nắp.
Thêm vào đó, nàng còn cố ý thiết kế công trang và mũ có màu đỏ, thực sự vừa rất có phong cách và bắt mắt.
"Chúc mừng, chúc mừng, không ngờ hôm nay phu thê hai người đều có mặt ở đây." Chu Hoài Minh đi vào, ôm quyền nói.
"Đồng hỷ, hôm nay huynh không bận à." Cố Thừa Duệ bước lên trước nói.
"Bận chứ, sao có thể không bận rộn được chứ? Ta đến chúc mừng xong còn phải trở về nữa. Nhưng chúng ta đã thống nhất là tối nay ta phải được thưởng thức lại đó." Chu Hoài Minh nói.
Sau đó hắn ta chỉ vào hộp quà trên tay người hầu phía sau: "Chút quà mọn, mong các ngươi đừng chê."
"Chuyện này, huynh có thể tới đây chúc mừng là tiểu đệ đã thấy đủ lắm rồi." Cố Thừa Duệ nói đến đây, hỏi: "Tối nay có muốn ăn gì không?" "
"Có, đã lâu rồi không ăn lẩu, tối nay chúng la làm một nồi lẩu đi.
Nhưng gần đây thời tiết quá nóng nên ta chỉ muốn một nồi canh chua và một nồi canh nấm hầm vịt là được rồi."
"Dễ thôi, đệ nhất định sẽ để lại cho huynh. Buổi tối, không gặp không về." Cố Thừa Duệ nói xong, hai người lại khách khí nói mấy câu, sau đó Chu Hoài Minh xoay người vội vàng rời đi.
Chờ hắn ta đi rồi, cữu mẫu Diêu gia và Lưu gia mới chạy tới, đưa xong lễ vật, nói vài câu khách sáo rồi cũng rời đi.
Tiếp theo là phủ Hiền Vương, phủ An Vương và một số quan lại đến, nhưng người đến đều là nữ quyến, cho nên Chu Oánh đã dẫn bọn họ vào phòng riêng, đồng thời cho người pha trà hoa cúc và hoa hồng súp lơ để chiêu đãi bọn họ.
Sau khi ngồi xuống, Chu Oánh nhận được những lời chúc phúc của mọi người, sau đó lễ phép nói vài câu rồi lui ra ngoài, để lại Thạch Trúc tiếp đãi bọn họ.
Chu Oánh vừa rời đi, Hiền vương phi liền tò mò hỏi: "Tôn phu nhân, nghe nói hai ngày trước người đã tiến cung để gặp tiểu công chúa. Nàng trông thế nào vậy, giống ai?"
Nghe vậy, tất cả phụ nhân lập tức quay đầu lại nhìn Tôn phu nhân và đồng loạt hỏi: "Đúng vậy, Tôn phu nhân, dáng dấp của tiểu công chúa như thế nào, người nói cho chúng ta nghe một chút đi."