Chương 773: Khai Trương 2
Chương 773: Khai Trương 2
Chương 773: Khai Trương 2
"Đứa bé còn nhỏ, trước mắt nhìn không ra tới, bất quá mặt mày rất giống Hoàng Thượng, đặc biệt là cặp mắt đan phượng kia, quả thực là giống ý đúc Hoàng Thượng." Tôn phu nhân cười nói.
"Mắt đan phượng tốt nha, xinh đẹp.
Hoàng Hậu nương nương bây giờ thế nào rồi, hiện tại khôi phục ra sao."
"Cũng không tệ lắm, thấy khí sắc đã phục hồi trở lại rồi."
"Vậy phải nhanh chóng lấy phượng ấn về, nghe nó phượng ấn hiện tại vẫn luôn ở trong tay Hiền phi, thời gian dài sẽ không dễ nói rồi." Lúc này mới vừa đảm nhận chức Binh Bộ thượng thư, phu nhân của Sở đại nhân mở miệng nói.
Bà ta vừa mới nói xong, mọi người đều lập tức nhìn về phía bà ta.
Có kinh ngạc, có khinh bỉ, còn có nghi ngờ, còn có không có ý tốt.
"Có Thái Hoàng Thái Hậu lão nhân gia của nàng ta canh giữ, việc này nhà ngoại của chúng ta rất không tiện nhúng tay vào." Tôn phu nhân cười nói.
Bất quá lần này đáy mắt không có ý cười.
Mặc dù bà ta không rõ, bà ta là người không biết không sợ hay là muốn châm ngòi ly gián.
Nhưng mà nói lời này ở trên địa bàn của Cố gia, lỡ như truyền tới tai của Hiền phi, bà ta cùng nữ nhi bắt đầu xa cách với nhau thì phiền phức rồi.
Thêm nữa lời này truyền tới tai của Hoàng Thượng, lại sẽ nghĩ Tôn gia bọn họ như thế nào.
Vốn dĩ là bầu không khí vui vẻ cũng bởi vì một câu của bà ta mà không còn tồn tại.
Sở phu nhân hình như cũng ý thức được gì đó lập tức im miệng.
Hiền vương phi thấy vậy nhìn về phía An Vương phi hỏi: "Tẩu tử, chuyện hôn nhân của Minh Ngọc đã được định chưa?"
"Nào có nhanh như vậy, mai mối cho nàng ấy nhiều như vậy vẫn là không đồng ý." An Vương phi nói tới đây hỏi: "Còn nói ta, chuyện hôn nhân của Trạch Hằng nhà ngươi thế nào rồi, có tin tức gì chưa?"
"Không có, nói là tự hắn ta tìm, ta cũng lười đến hỏi đến, tìm không tốt, trái lại sau này hắn ta lại trách ta."
"Cũng đúng, chuyện hôn nhân đại sự, chính là chuyện lớn cả đời, không ép buộc được."
Hai người ở bên này trò chuyện hôn nhân của nhi nữ, đợi không khí lúng túng bên này qua đi, mọi người lập tức lại vây quanh Tôn phu nhân, hỏi thăm về chuyện hôn nhân.
Thạch Trúc thấy vậy không nói nên lời, thật đúng là một đám tiểu nhân hám lợi.
Đảo mắt đã đến buổi trưa, theo tiếng vang của pháo dây, Chu Oánh còn cho người rải ít kẹo ra bên ngoài.
Tiếp đó Cố Thừa Duệ thả ra thông báo khai trương giảm 30%, rất nhanh bên trong cả tửu lầu náo nhiệt hẳn lên.
Mà Chu Oánh thấy vậy cùng với Cố Thừa Duệ đi chào hỏi, liền đi lên chiêu đãi các vị phu nhân.
Chờ sau khi tiễn các vị phu nhân đi, Minh Ngọc đột nhiên từ bên cạnh chui ra nói: "Chu tỷ tỷ, chúc mừng."
"Người cái nha đầu này, đến muộn như vậy, chắc không phải là vì muốn trốn tránh các vị phu nhân đâu." Chu Oánh quay đầu cười nói.
"Thật đúng là để tỷ đoán được rồi, nếu như ta đi theo mẫu thân của ta, đến cùng với mẫu thân mà nói, chắc chắn hôm nay sẽ bị phiền chết." Sau khi Minh Ngọc nói xong trực tiếp trở về tửu lầu cùng với nàng.
Lên lầu mới phát hiện nhã gian đã không còn.
Minh Ngọc kinh ngạc hỏi: "Chu tỷ tỷ, việc kinh doanh của tỷ cũng thật tốt đó chứ?"
"Đa số đều là vì giảm 30% mà tới, ngày mai chắc sẽ không còn đông như vậy.
Đi thôi, ta đưa người đến phía sau ăn đi, bản thân ta cũng đói bụng." Sau khi Chu Oánh nói xong kêu thêm Thạch Trúc đi về phía sau.
Buổi tối, cần phải chiêu đãi đều là quan viên của quan trường, cho nên chủ yếu là Cố Thừa Duệ đi lên chiêu đãi.
Ngược lại Chu Oánh đi ra sau bếp, bởi vì bên trong đã bận đến không xuể.
Chờ sau khi tiễn tất cả mọi người, Chu Oánh cùng Cố Thừa Duệ rốt cuộc cũng thở một hơi nhẹ nhõm.
Tiếp theo bảo sau bếp, nấu hết nguyên liệu nấu ăn còn dư lại, mọi người cùng nhau ăn một bữa.
Chu Oánh nhìn người làm đang ngồi liệt trên ghế, đứng dậy cười nói: "Hôm nay vất vả cho mọi người rồi, nhưng mà chúng ta cũng có một khởi đầu tốt đẹp.
Cho nên phu nhân ta đây quyết định, hôm nay tiền tiêu vặt tăng gấp ba.
Mọi người mau chóng dọn dẹp một chút, trở về ngủ sớm đi, ngày mai còn phải bận rộn nữa."