Chương 79: Xin Lời Khuyên
Chương 79: Xin Lời Khuyên
Chương 79: Xin Lời Khuyên
Nếu có thể có thêm nguồn thu nhập ổn định thì họ có thể chuyển ra ngoài để em trai họ nhanh chóng kết hôn và sống một cuộc sống bình thường rồi.
"Vậy để ta quay về bàn bạc với Điền huynh của cô rồi mới quyết định sau."
"Được thôi, lúc nào đến cũng được." Chu Oanh nói xong liền quay người trở về nhà.
Buổi chiều, gia đình Điền Gia Hưng đem đồ đạc còn thừa lại gửi qua, còn gửi thêm cả một chiếc giường đơn nói rằng muốn tặng cho Cố Thừa Duệ dùng làm giường bệnh.
Buổi tối, trước khi ăn cơm, Cố Thừa Duệ vừa định ra ngoài khoá cửa lớn để thả chó thì nhìn thấy hai chị em Điền Gia Vượng đi đến. Cố Thừa Duệ có chút sửng sốt, nhưng sau đó vẫn rất nhiệt tình mời bọn họ vào nhà.
Chu Oanh nghe bên ngoài có tiếng động, liền nhìn các món ăn trên bàn Bát Tiên, bao gồm đậu hủ kho, sườn kho, bắp cải xào và cơm, xác nhận không có gì khác thường mới đứng dậy ra ngoài đón khách.
"Các người đang ăn cơm à? Hay là lát nữa chúng ta quay lại sau nhé?" Điền tỷ sau khi nhìn thức ăn trên bàn liền cười nói rồi quay lưng chuẩn bị rời đi thì bị gọi lại.
Chu Oanh vội nói: "Đã đến rồi thì cùng ngồi ăn cơm đi."
"Không cần đâu, chúng ta ăn xong rồi mới đến đây, mà bữa tối chúng ta cũng ăn sườn." Điền tỷ liên tục lắc đầu từ chối.
"Đúng rồi, các người ăn đi, chúng ta ngồi một bên đợi là được rồi." Điền Gia Vượng đáp.
Chu Oanh thấy vậy liền đi vào bếp lấy ra hai cái bát và hai đôi đũa, đưa cho hai người họ mỗi người một bát sườn và đậu hủ kho rồi nói: "Vậy hai người nếm thử mùi vị của sườn kho và đậu hủ kho do tiểu muội chúng ta làm nhé."
Thấy vậy Điền tỷ cũng cầm lấy, nhưng nàng cũng chỉ mến thử chút cho biết mùi vị, phần lớn còn lại đều đưa cho Điền Gia Vượng ăn.
Thấy vậy Cố Thừa Duệ và Chu Oanh liền về chỗ và nhanh chóng ăn.
Đợi đến khi bọn họ ăn xong, Điền Gia Vượng tò mò hỏi: "Chu muội, cái thứ đỏ đỏ này cô làm sao vậy, mùi vị không thua gì thịt đâu."
"Đậu hủ kho được làm từ đậu nành, chẳng qua là ép chặt hơn một chút, sau đó dùng nước gia vị ướp." Chu Oanh vừa trả lời vừa dọn bát đũa.
Nói xong, nàng trực tiếp cầm bát đũa đi vào bếp.
Sau khi nàng rời đi, Cố Thừa Duệ nhớ lại những gì Chu Oánh đã nói trước đây về việc Điền đại tỷ muốn học cách trồng giá đỗ. Nhìn hai tỷ muội Điền đại tỷ nói: "Điền huynh, Điền tỷ, hai người đến đây là vì chuyện giá đỗ à?"
"Đúng là về giá đỗ, nhưng không phải là học cách trồng giá đỗ, mà là muốn lấy một ít hàng hoá từ các người đem ra chợ bán." Điền Gia Vượng vội trả lời.
Các bài thuốc đều là bí mật gia truyền, hắn ta không muốn tò mò về bài thuốc của bọn họ, nếu vậy thì sau này khó hoà hợp được.
Cố Thừa Duệ nghe xong sửng sốt nói: "Về việc này thì e rằng khiến Điền huynh đây thất vọng rồi, không gian bếp của gia đình bọn ta có hạn, giá đỗ hiện tại cung cấp cho Hồng Vân lâu còn không có, cho nên các người có thể tự trồng."
"Cái này thật ngại quá." Điền Gia Vượng liên tục xua tay.
"Không có gì phải ngại cả, trồng giá đỗ thực sự khá đơn giản. Đầu tiên là chọn ra loại hạt giống có khả năng nảy mầm cao, sau đó ngâm trong nước khoảng bốn đến năm giờ, sau đó để vào một dụng cụ có đáy bị thủng rồi đậy một tấm vải ẩm lên, nhớ tưới nước thường xuyên vào mỗi buổi sáng và tối. Điều cần chú ý là thời gian ngâm đậu, vào mùa xuân chỉ cần ngâm bốn giờ là được, mùa đông thì năm giờ, nói đơn giản là đảm bảo đậu có đủ nước. Còn một điều nữa là nước dùng mỗi ngày không được là nước lạnh, nếu không đậu sẽ không nảy mầm được. À đúng rồi, còn nhiệt độ trong nhà cũng không được quá lạnh, nếu không giá đỗ sẽ phát triển rất chậm."
"Dụng cụ bị có đáy bị thủng?" Điền tỷ kinh ngạc với điều này.