Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 80 - Chương 80: Dạy Kỹ Thuật

Chương 80: Dạy Kỹ Thuật Chương 80: Dạy Kỹ Thuật Chương 80: Dạy Kỹ Thuật
"Đúng rồi, giống như chậu vỡ, lọ vỡ vậy, hay thậm chí là giỏ đạn hoặc cái túi cũng được, chỉ cần đảm bảo đậu luôn được ẩm. Tất cả đều được, nhưng sẽ có chút rắc rối khi tưới đậu." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì thấy hai người họ có vẻ trầm ngâm nên liền đứng dậy nói tiếp: "Điều ta nói ở đây chắc các người cũng chưa nhớ được hết, hay là đến nhà bếp xem thử một chút đi, vừa hay đến lúc xả nước cho giá đỗ."

Sau đó hắn dẫn hai người bọn họ vào bếp, giải thích ngay tại chỗ cho bọn họ, đồng thời ra ngoài lấy nước thị phạm cho bọn họ xem, đợi xả sạch xong hắn mới nói: "Chỉ có như vậy thôi, thật sự không khó, chỉ cần bỏ chút công sức là được."

"Ngươi để lửa suốt ngày như thế hả?" Lúc này Điền đại tỷ hỏi.

"Đúng vậy, một ngày mười hai giờ không tắt, đặc biệt là không thể tắt vào buổi tối, cho nên bọn ta chỉ để một nửa cửa lùa gió ở phía bên này. Đây cũng là lý do tại sao bọn ta không trồng giá đỗ với số lượng lớn."

Hai tỷ muội nhìn qua cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra, sau khi ngồi lại một chút thì mới về nhà.

Bên cạnh đó, Cố gia đã ăn xong bữa cơm, mọi người chuẩn bị giải tán thì Lưu thị đột nhiên nói: "Ta nghe Lục thẩm nhà bên cạnh nói lão Tam mua một chiếc xe lừa, các người có ai nhìn thấy không, thật không thế?"

"Xem ra là sự thật rồi, mà nghe nói lão Tam mấy ngày nay ngày nào ăn sáng xong cũng đẩy hai cái chậu lên thị trấn, lúc về sẽ mang về, cũng không biết là bọn họ đang làm cái gì." Cố Nhị Thúc nói.

Sau đó nhìn Cố Thừa Hỷ hỏi: "Tiểu Thất, ngươi có biết bọn họ đang làm cái gì không ?"

Cố Thừa Hỷ ngẩng đầu nói: "Gần đây ba huynh đệ bọn họ cũng không lên núi, Tiểu Thất thật sự không biết."

Trong tâm thì nghĩ có biết thì ta cũng không nói cho mấy người, nếu đã khiến họ bị đuổi ra ngoài thì đừng làm phiền họ nữa.

"Xem ra hai người họ trong khoảng thời gian này chắc cũng kiếm được hai mươi lượng bạc, nếu không bọn họ làm sau dám mua xe lừa." Diệu Thị bất bình nói.

"Được rồi, gia đình cũng đã chia rồi, bọn họ kiếm ra tiền là một chuyện tốt, nếu ghen tị thì mấy người cũng nên nghĩ cách để kiếm ra tiền đi."

Kiều Thị giận giữ trừng mắt nhìn, sau khi nói xong thì quay về phòng ở phía Đông.

"Tất cả nên làm việc cần làm đi." Lão Cố sau khi nói xong cũng đứng lên quay về phòng.

Lưu Thị thấy vậy liền đi theo, kích động nói: "Lão gia, nếu mà lão tam bọn họ có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, ông xem có phải bọn họ nên báo hiếu với chúng ra không?"

"Báo hiếu? Bà nghĩ rằng chúng ta có cho họ nhà để ở sao? Hay là cho bọn họ đất đi? Dù sao thì ta vẫn chưa già đến mức không thể đi được nên đừng có mà nghĩ tới chuyện đó!" Cha Cố quay lại tức giận trả lời, sau đó ông vung tay áo một cái rồi trực tiếp đi đến chỗ Quách Thị - vợ lẽ của ông.

"Có ý gì chứ, bọn họ..." Lưu Thị bất bình nói, những lời còn chưa kịp nói xong đã nhìn thấy cha Cố đi khuất vào phòng của Quách Thị, bà tức đến mức vẹo cả mũi.

"Mẫu thân, lúc đó gia đình bị chia cắt như thế nào, người biết rõ hơn con nhiều. Theo con thấy thì sau này nương bớt quan tâm đến chuyện của lão tam đi, nếu không rất có thể không đánh được con cáo mà ngược lại còn tự mang đến rắc rối cho bản thân. Chưa kể, lão tam rất giỏi y thuật, sau này chúng ta còn có thể nhờ đến hắn. Tốt nhất là đừng khiến cho mọi chuyện trở nên ầm ĩ khó coi như vậy." Cố Thừa Nghiệp lúc này đi vào nói.

"Sao có thể chứ, ta và cha con là thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy, ông ấy đối với ta chắc chắn là một lòng một dạ." Lưu Thị thản nhiên nói.

"Nương cũng biết là đã nhiều năm như vậy, nhưng người đừng quên ngay cả tình cảm sâu đậm nhất cũng có thể phai nhạt."
Bình Luận (0)
Comment