Chương 822: Bệnh Đậu Mùa (2)
Chương 822: Bệnh Đậu Mùa (2)
Chương 822: Bệnh Đậu Mùa (2)
"Phu nhân, mời ngài nói tiếp." Ngưu Phú Quý nói.
"Bên cạnh đó thì mua thêm vôi về, rắc một chút ở những góc hoặc cạnh tường, tránh để virus sinh sôi."
"Vâng, tiểu nhân sẽ để người đi mua vôi."
"Từ từ, buổi chiều hẵng đi, để ta làm chút đồ bảo hộ đã." Chu Oánh nói xong rồi để những nữ công nhân ở lại.
Sau đó nàng mở kho hàng ra, để các nàng dùng vải bông mịn làm một số lượng lớn khẩu trang ba lớp.
Sau khi làm xong, nàng vào trong thư phòng, lấy ra mấy cái bình lớn từ trong không gian, đó là thuốc khử trùng mà Cố Thừa Duệ tự mình làm.
Sau đó để người nâng một cái vò ra ngoài, ngâm tất cả khẩu trang trong đó qua một lần, làm xong rồi phân phát cho mọi người.
Nhưng mà nàng không chỉ làm mỗi vậy, đợi phát cho mỗi người trong phủ hai cái xong lại làm thêm một mẻ nữa, định mang tới để y quán dùng.
Đồng thời nàng sản xuất thêm một lô bao tay được làm từ hai lớp vải, ở giữa còn bỏ thêm một lớp giấy dầu, khi sử dụng lại càng đảm bảo an toàn.
Còn ở bên này, Cố Thừa Duệ chạy nhanh nhất có thể.
Nhưng khi tới cửa cung, hắn cũng không đi vào luôn, mà thay vào đó nói với lính gác thành về bệnh đậu mùa đang bùng phát ở phía xa của kinh thành, để họ cho hắn vào báo cho Hoàng Thượng biết.
Tránh việc nhỡ trong hoàng cung xảy ra chuyện gì thì tội lại rơi lên đầu hắn.
Lính gác vừa nghe xong, gọi người tới đứng ở vị trí của mình rồi vội vã đi vào trong cung.
Tiền công công thấy hắn chạy tới với tốc độ tám trăm dặm, trong lòng hốt hoảng vội tiến lên ngăn lại hỏi: "Có chuyện gì mà trông ngươi hoảng loạn vậy?"
"Ngài có biết Cố Thừa Duệ, Cố đại phu không, hắn nói hắn đã phát hiện bệnh đậu mùa ở trong kinh thành, để tiểu nhân tới báo cáo với Hoàng Thượng."
Tiền công công vừa nghe xong, sắc mặt cứng đờ, sau đó nói: "Chờ một lát."
Sau đó bước vào trong Ngự Thư Phòng, nói tin tức này cho Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng nghe xong dừng tay lại, nét chữ đang phê duyệt trên tấu chương bị viết hỏng mất một nửa, ông ấy vội đứng dậy hỏi: "Ngươi có chắc không?"
"Là Cố đại nhân phát hiện, hắn sợ lây nhiễm virus vào trong cung nên không dám vào trong." Tiền công công trả lời.
Hoàng Thượng nghe xong những lời này cảm thấy vô cùng cảm động, đồng thời ông ấy cũng tin tưởng vào y thuật của Cố Thừa Duệ, bởi vậy trong lòng càng luống cuống.
Sau đó ông ấy nói: "Gọi toàn bộ thái y trực trong Thái Y Viện tới đây. Đồng thời, thông báo cho toàn bộ người ở hoàng cung biết hiện giờ chỉ cho phép ra chứ không được tiến vào. Không để cho bất cứ kẻ nào đi vào hậu cung. Đồng thời thông báo cho Hoàng Hậu biết, để nàng giám sát hậu cung. Kể từ nay cho tới khi tình hình bệnh dịch kết thúc, trẫm sẽ không bước vào hậu cung nữa."
"Vâng, tiểu nhân sẽ sắp xếp." Tiền công công nói tới đây rồi ngẩng đầu hỏi: "Vậy chúng ta nên trả lời lại Cố đại nhân như thế nào ạ?"
"Để hắn chờ một lát đi, ta đi gặp các thái y xong rồi nói tiếp."
"Dạ vâng." Tiền công công lên tiếng, lập tức truyền lại từng mệnh lệnh tới các thái giám bên người, để họ thông báo đi khắp nơi.
Sau khi người ở Thái Y Viện nhận được tin đều sợ tới mức chân mềm nhũn.
Nhưng cả đám vẫn chạy về phía Ngự Thư Phòng.
Hoàng Thượng thấy bọn họ tiến vào bèn trực tiếp hỏi: "Trước hết, các ngươi đã từng có ai bị bệnh đậu mùa chưa?"
Đám thái y nghe xong bèn nhìn nhau, cuối cùng đều lắc đầu, dù sao bệnh đậu mùa cũng đã không xuất hiện mấy năm rồi.
Lúc này Chu Viện Thủ ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng Thượng nói: "Hoàng Thượng, Cố đại nhân vừa mới hơn hai mươi tuổi, liệu có chẩn sai bệnh rồi không?"
"Nếu không ngươi đi ra ngoài xác nhận một chút." Hoàng Thượng nói.
"Việc này..." Chu Viện Thủ nghe vậy, mồ hôi lạnh trên trán lập tức chảy xuống từng giọt.
Nhưng mà ông ta cũng biết hiện giờ không phải thời điểm bỏ cuộc, hơn nữa đây có khi còn là cơ hội lập công.
Ông ta lập tức tiến lên nói: "Thần nguyện ý dẫn đầu, để san sẻ nỗi lo lắng của Hoàng Thượng."
"Nhưng mà sau khi rời khỏi cung, muốn nhập cung cũng không hề dễ dàng, ngươi bàn bạc với Cố Thừa Duệ một chút, nếu xác định đó là bệnh đậu mùa thì phải nhanh chóng báo cáo chi tiết lên cho trẫm."