Chương 821: Bệnh Đậu Mùa (1)
Chương 821: Bệnh Đậu Mùa (1)
Chương 821: Bệnh Đậu Mùa (1)
Ngày hôm sau, Cố Thừa Duệ tiễn Cố phụ và Lưu thị cùng với những nam đinh nhà Cố nhị thúc rồi vội chạy tới y quán.
Lúc rảnh hắn lại kiểm tra sổ ghi chép của tửu lâu và thôn trang.
Đồng thời cũng viết một bức thư cho Tôn Hoành Lương, trong đó có công thức làm miến, đậu phụ vùng với sa tế rồi nhờ Chu Hoài Minh đưa thư tới.
Hơn nữa thông qua y quán bắt đầu mời người về, trong đó có kẻ học y, cũng có người học võ, thậm chí còn có những người nấu nướng không tệ.
Tóm lại, chỉ cần những người ấy hữu dụng, gia cảnh trong sạch thì hắn đều nhận vào.
Mà đám người Lưu thị thê một tiểu viện ở phía Tây thành rồi chuyển tới đó.
Chu Oánh khách khí tiễn bọn họ đi, nhưng mà vẫn sai người lấy danh nghĩa đưa ấm nồi mà tặng thêm cho các nàng chút nồi chén gáo chậu, cùng với lương thực và các loại rau dưa, sau đó cũng không để ý tới các nàng nữa.
Nháy mắt một cái đã tới cuối năm, rượu nho cũng sản xuất thành công.
Vì để nhanh chóng mở rộng nguồn tiêu thụ, Chu Oánh mang tặng mỗi nhà hai cân, cũng giải thích lợi ích của rượu nho.
Quả nhiên nó nhanh chóng nhận được sự yêu thích của phái nữ, lập tức có người tới cửa muốn mua, Chu Oánh lấy lý do chăm sóc con nên từ chối, trực tiếp giao việc này cho Phương Trang Đầu.
Cuối cùng chỉ riêng rượu nho đã kiếm được mười ba nghìn lượng bạc vào cuối năm.
Tới năm thứ hai, vào thời điểm côn trùng phát triển mạnh, Chu Oánh yêu cầu Phương Trang Đầu lại mở rộng diện tích trồng nho lên 200 mẫu, cộng thêm những mẫu trước đó thì ước tính có tổng gần 400 mẫu.
Đồng thời trong cung cũng truyền đến tin tức Cố Uyển Ninh mang thai.
Mà hôn sự của Cố Tử Quỳnh cũng đã được quyết định, nghe nói là một viên qua nhỏ trong Ngự lâm quân, trong tay quản tới 200 người, được người trong kinh thành gọi là Tần Võ.
Nói một cách khách quan thì mối hôn sự này vẫn tương đối tốt.
Hôm nay, Chu Oánh đang cho Quả Quả ăn khoai tây nghiền, Cố Thừa Duệ vội vã chạy vào nói: "Kinh thành xuất hiện bệnh đậu mùa, sắp tới nhớ cẩn thận chuyện ăn, mặc, ở, đi lại, nhất định phải đặc biệt cẩn trọng."
"Bệnh đậu mùa sao?" Chu Oánh nghe xong, trong lòng run lên, bệnh đậu mùa chính là bệnh truyền nhiễm cấp tính có thể mất mạng ở cổ đại, quan trọng là Quả Quả còn nhỏ, vẫn còn chưa tiêm vắc-xin phòng bệnh cho con bé.
"Đúng vậy, nàng cẩn thận chút, ta phải tiến cung gặp Hoàng Thượng đã." Cố Thừa Duệ nói xong rồi vội vàng chạy ra ngoài.
"Phu nhân, bây giờ chúng ta phải làm sao?" Bà vú Lâm thị của Quả Quả hỏi, hai cái đùi cũng run lẩy bẩy.
"Chỉ có thể phòng ngừa thôi, sợ hãi thì có ích gì." Chu Oánh nói tới đây bèn ngẩng đầu lên hỏi: "Đúng rồi, ngươi đã từng bị bệnh đậu mùa chưa?"
"Không có, đã nhiều năm rồi bệnh đậu mùa chưa xuất hiện ở Đại Minh." Lâm thị lắc đầu nói.
"Ngươi đi thông báo với toàn bộ người ở trong phủ, gọi mọi người tới đây hết đi. Nhớ kỹ đừng nói lung tung."
"Dạ vâng." Lâm thị nói xong rồi sốt ruột vội vàng gọi mọi người tới.
Quả Quả thấy Chu Oánh ngừng lại, bắt đầu a a đánh vào cánh tay nàng.
Chu Oánh nhìn vào ánh mắt ngây thơ của bé con, cười cười, bắt đầu đút tiếp.
Đợi tới khi cho Quả Quả ăn xong, mọi người đều đã tới sân chính, nàng đưa Quả Quả cho Lâm thị rồi bước ra ngoài: "Ngưu quản gia, mọi người đã đến đông đủ chưa?"
"Thưa phu nhân, ngoại trừ những người ở tửu lâu thì những người đã đến đông đủ." Ngưu Phú Quý bước tới nói.
"Vừa rồi lão gia trở về có nói kinh thành xuất hiện bệnh đậu mùa, thế nên từ hôm nay trở đi, không ai được phép ra ngoài trừ khi có việc cần thiết. Trong trường hợp phải ra ngoài thì sau khi trở về phải nhanh chóng thay quần áo, dùng nước đun sôi khử trùng trước khi mặc. Ngoài ra..."
Nàng còn chưa nói xong, mọi người ở dưới như muốn nổ tung, đó là bệnh đậu mùa đó, là thứ bệnh sẽ lấy đi mạng họ, cả đám người đều biến sắc.
Phía dưới lập tức ầm ĩ hết cả lên.
Chu Oánh nghe xong giơ tay ngăn mọi người ồn ào: "Được rồi, tất cả yên tĩnh nghe ta nói."