Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 814 - Chương 820: Đông Châu Ổn

Chương 820: Đông Châu Ổn Chương 820: Đông Châu Ổn Chương 820: Đông Châu Ổn
Nhưng vào buổi tối, Chu Oánh nghe Cố Thừa Duệ kể mới biết được, nhà Cố phụ không phải không muốn tới kinh thành, mà là muốn chờ Cố Thừa Nghiệp thi đậu tiến sĩ rồi mới đường đường chính chính quay về kinh.

Còn về phần nhà nhị thúc, Cố Thừa Nghiệp là một người không thích đọc sách.

Nếu như chờ Thừa Hỷ thì chỉ sợ phải đợi lâu, chưa kể còn không chắc, nên mới chuẩn bị vào kinh từ trước.

Chu Oánh nghe xong cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ: "Không thể không nói, sự dũng cảm của phụ thân và nhị thúc thật đúng là khác nhau mà. Bài học lớn từ việc khám xét nhà từ lần trước mà vẫn không nhớ kĩ. Bọn họ không sợ Uyển Ninh bị liên lụy à."

"Đương nhiên họ sợ, nhưng ta cảm thấy bọn họ càng muốn những lợi ích mà Uyển Ninh có thể đem cho bọn họ. Nếu như Uyển Ninh có thể sinh ra một hoàng tử, vậy Cố gia sẽ càng hưng thịnh hơn nữa."

"Nhưng ta không hiểu, đi một bước nhìn một bước." Chu Oánh nói tới đây rồi hỏi: "Đúng rồi, có phải bọn họ đã tìm được nơi phù hợp để gả Tử Quỳnh rồi đúng không."

"Vẫn chưa, thật ra ta cảm thấy thay vào đó họ nên tìm nhà cho Tử Lan thì hơn, tuy rằng nàng ta vẫn còn nhỏ nhưng lại là con vợ cả của nhị thúc, người ta cũng dễ chấp nhận hơn."

"Tử Quỳnh cũng không còn nhỏ, nếu không gả cho người ở kinh thành mà tìm một người ở nông thôn thì cho dù thế nào đi nữa, người ở kinh thành vẫn có thể giúp đỡ."

"Cũng đúng, nhưng bọn họ không nhắc tới việc này nên chúng ta không thể kết luận được."

"Đương nhiên, ta cũng không muốn dính dáng tới loại chuyện tốn công vô ích này."

Buổi tối, sau khi mọi người đã nghỉ ngơi, hai người trực tiếp đưa Quả Quả vào trong không gian, đưa bé con vào trong biệt thự, còn hai người thì làm việc riêng của mình.

đặc biệt là Chu Oánh, có rất nhiều việc đang chờ nàng ở trên núi với cánh đồng.

Sau khi hoàn thành xong việc trong không gian, nàng thông qua kho hàng nhìn ra khắp nơi, phát hiện tín ngưỡng vùng Đông Châu đột nhiên tăng lên không ít.

Nàng tò mò nhìn lại, lúc này mới phát hiện, hoàng thành ở Đông Châu hiện giờ đâu đâu cũng đầy những con gà mập mạp, một con gà trống lớn cũng phải nặng tới hai mươi cân.

Hơn nữa những lứa gà con nở ra từ lứa trứng được đẻ cách đây năm trước cũng đã bắt đầu đẻ trứng, chúng đang nhân rộng ra khắp nơi với tốc độ khủng khiếp.

Mà những tín ngưỡng này sinh ra từ những người nông dân đang xây dựng lại cuộc sống.

Sau đó nàng liếc nhìn về phía Bắc Liêu, lúc này nội loạn ở Bắc Liêu đã kết thúc, người bước lên ngai vàng đúng là đại hoàng tử.

Nhưng cũng bởi vì nguyên nhân sản xuất, vẫn còn nhiều nơi không có lương thực để ăn, đây cũng là nguyên nhân cơ bản dẫn tới việc xung đột xảy ra liên tục nơi biên giới.

Chu Oánh tìm những bộ lạc nghèo nhất, để lại chút khoai tây cho bọn họ, hy vọng có thể giữ ổn định vùng biên giới.

Sau khi làm xong, nàng đặc biệt đi tìm Tuệ Vương, nhưng lại không tìm thấy, không biết hắn ta ở cái chốn nào nữa.

Cuối cùng nàng nhìn qua Hoàng Thượng, đêm đã khuya, Hoàng Thượng đang ở chỗ của Hiền phi, Chu Oánh chú tâm nhìn vào vận may của ông ta.

Trong ráng mây màu tím lại có thêm một đám sương đen.

Sau đó nàng lại quay về biệt thự.

Rời khỏi không gian, Chu Oánh hỏi: "Duệ ca, ngươi nói xem liệu năm đó Tô gia có ý định tạo phản không?"

"Sao nàng lại nghĩ như vậy?"

Sau khi Chu Oánh nói xong, nàng kể cho hắn nghe chuyện đám sương đen ẩn trong ráng mây tím của Hoàng Thượng: "Trước đó có ba bóng đen, nhưng mà hiện tại chỉ có Khang Vương chết, nhưng hai bóng đen kia lại biến mất."

Cố Thừa Duệ do dự một lát rồi trả lời: "Có thể là Tô gia, cũng có thể là Thái Thượng Hoàng, mà cũng có khả năng là thất hoàng tử. Nhưng cho dù có là ai nữa thì hiện giờ cũng không uy hiếp tới Hoàng Thượng được."

"Cũng đúng, nói gì đi nữa thì cũng đã bị diệt trừ rồi, cũng không biết khi nào Tuệ Vương mới xuất hiện."

"Ta nghĩ sẽ không lâu nữa đâu, chờ tới khi Bắc Liêu có năng lực chiến đấu, hắn ta chắc chắn sẽ đứng ra." Cố Thừa Duệ nói xong bèn ôm nàng vào trong lòng: "Ngủ đi, tới lúc Quả Quả tỉnh lại thì lại có chuyện phải làm."
Bình Luận (0)
Comment