Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 813 - Chương 819: Đầy Tháng (2)

Chương 819: Đầy Tháng (2) Chương 819: Đầy Tháng (2) Chương 819: Đầy Tháng (2)
Lúc này Minh Ngọc mới cười nói: "Trước kia ta có nghe mẫu phi nói hài tử thích mấy thứ đồ có màu sắc sặc sỡ, không ngờ thực sự là thật."

Sau khi nói xong, nàng ấy tháo chiếc vòng tay san hô đang đeo xuống, quơ quơ ở trước mặt Quả Quả, quả nhiên Quả Quả lập tức ngừng khóc, nhưng sau khi cầm được vào tay rồi thì lại trực tiếp ngậm vào miệng.

Chu Oánh lập tức cầm lại, sau khi trả lại cho nàng ấy xong, nàng nói: "Hài tử cầm được gì cũng bỏ vào trong miệng, không thể cái gì cũng cho được."

Minh ngọc lắc đầu nói: "Nếu bé con thích thì cứ giữ lấy đi, vừa hay khi nào khóc thì có thể lôi ra dỗ."

Chu Oánh thấy Quả Quả lại muốn khóc, lập tức lấy ra một con búp bê vải màu đỏ nhét vào trong lòng bé.

Bé con lập tức không khóc nữa, hai tay bắt đầu không ngừng kéo giật búp bê vải.

"Có vẻ Quả Quả thích màu đỏ." Cố Uyển Ninh cười nói.

"Không phải là vậy đâu." Chu Oánh nói xong rồi lại lấy ra một món đồ bông có màu trông như quả dưa hấu, Quả Quả lập tức dùng tay tóm lấy, mân mê chơi tiếp.

"Bé con này cũng biết chơi đấy."

Sau đó ba người nói chuyện phiếm một lúc, Cố Uyển Ninh ra ngoài tìm mấy người Lưu thị, Diêu thị.

Yến tiếc rất nhanh sau đó đã bắt đầu, Chu Oánh ôm hài tử dạo vòng quanh nơi làm tiệc, để mọi người làm quen với nhau.

Ngay khi Quả Quả bật khóc, nàng dùng nước thay rượu nâng ly kính mọi người, rồi ôm hài tử về phòng.

Lúc này mọi người cũng phát hiện ra điểm bất thường, lão An Vương phi nhìn về phía mấy người Diêu thị nói: "Oánh nha đầu tự cho hài tử bú à?"

"Đúng vậy, Thừa Duệ nói, người mẹ tự chăm sóc sẽ giúp cơ thể nhanh chóng hồi phục sau sinh, cũng tốt cho cả sức khỏe của hài tử. Nhưng mà cũng có cả bà vú nữa, chẳng qua chỉ phụ trách chuyện chăm sóc cuộc sống hàng ngày của hài tử thôi." Diêu thị cười trả lời.

Mọi người nghe xong đều cực kỳ kinh ngạc, nhưng mà cũng không có cớ nào để nói tiếp nên mọi người cũng không hỏi thêm gì mà cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Mọi người đương nhiên biết Cố Thừa Duệ là người thông tuệ y thuật, cũng chú ý chuyện này ở trong lòng, người hiểu rõ nhất là Minh Ngọc và Cố Uyển Ninh thì quyết định sẽ áp dụng trong tương lai.

Buổi chiều, nhân lúc Quả Quả ngủ, Chu Oánh và Cố Thừa Duệ cùng nhau tiễn khách.

Sau khi bận rộn xong, Diêu thị trực tiếp nằm liệt trên ghế: "Đã nhiều năm không gặp những người đó, gặp gỡ đột ngột như này đúng là mệt cả thể xác lẫn tinh thần mà."

"Hôm nay mọi người vất vả rồi, nghĩ xem muốn ăn gì để tối nay chúng ta tụ tập ăn nào." Chu Oánh rót cho các nàng mỗi người một chén nước hoa cúc rồi nói.

"Ai dà, trước đó ngươi chẳng ăn được cái gì cả, nhưng bây giờ đã ở cữ rồi, cuối cùng chúng ta cũng có thể ăn cơm cùng nhau." Cố nhị thúc nói tiếp: "Nếu không tối nay chúng ta ăn lẩu đi, đã lâu không ăn rồi nên thật nhớ mà."

"Cái tên này, ngươi vừa mở miệng ra là phá hỏng chuyện của người khác." Cố phụ nói tới đây rồi hỏi: "Đúng rồi, có mấy món chả tôm, chả cá gì đó không, có thể gọi mấy món này."

"Muốn ăn thì cứ gọi đi, nhà ta có tửu lâu, trong nhà không có thì tới tửu lâu lấy là được." Cố Thừa Duệ nói.

"Vậy đến lúc đó chúng ta cùng đi." Cố Thừa Chí trả lời.

"Vậy thì chúng ta đi thôi, dẫn theo Cố Hỉ nữa, mang mỗi thứ một ít về." Cố Thừa Duệ nói xong rồi dẫn bọn họ ra ngoài.

Cố phụ và Cố nhị thúc thấy hắn nói vậy cũng về phòng nghỉ ngơi.

Đám người Chu Oánh và Diêu thị nói chuyện với nhau, nói rồi mới biết, hai phòng mà Kiều thị ở sau khi chết, đã được chia ra.

Lần này bọn họ đến đây là có ý gả Cố Tử Quỳnh cho người ở kinh thành, sau đó cả nhà nhị thúc cũng sẽ lần lượt dọn về kinh thành ở.

Dù sao nhà mẹ đẻ của Diêu thị và Dương thị, cùng với Hoàng thị, Tôn thị đều ở trong kinh thành, nên bọn họ vẫn hy vọng có thể trở về.

Chu Oánh nghe xong bèn nhìn về phía Lưu thị, thấy bà a không có ý định đồng ý thì thở phào nhẹ nhõm,

Nếu bọn họ không tới, cuộc sống phu thê đã không nhàn nhã như này,
Bình Luận (0)
Comment