Chương 818: Đầy Tháng (1)
Chương 818: Đầy Tháng (1)
Chương 818: Đầy Tháng (1)
"Tiểu hài tử ấy mà, cũng giống một tờ giấy trắng vậy, đôi mắt sạch sẽ sáng trong, đương nhiên là đẹp rồi." Chu Oánh nói tới đây rồi hỏi: "Người cũng sắp sinh rồi sao?"
"Đúng vậy, mẫu phi của ta nói chỉ còn chưa đầy tháng nữa."
"Vậy người phải thật cẩn thận, một lát nữa người cứ ở trong phòng đừng có ra ngoài, nhỡ đụng phải ai thì hỏng."
"Ta cũng nghĩ như vậy, hôm nay ta tới trông hài tử." Minh Ngọc nói xong rồi để nha hòa bên cạnh mở chiếc hộp vuông ra.
Bên trong là một chiếc nhẫn ngọc khảm vàng: "Đây chỉ là một món đồ nhỏ tặng hài tử, đừng ghét bỏ nha?"
"Sao có thể chứ, đây là nhẫn khảm làm từ bạch ngọc thượng hạng nữa, nhưng mà tặng cho hài tử đồ như này cũng quá đắt rồi."
"Cái này nói làm gì, nếu như hài tử thích thì có thể đeo cái nhẫn này cả đời."
Sau khi nói chuyện phiếm một hồi, Chu Oánh cũng biết xung đột lại bắt đầu xảy ra ở vùng biên giới phía bắc.
Rất nhanh lão An vương phi và An vương phi cùng đi tới và lấy một chiếc khóa bình an nạm từ một khối ngọc.
Sau khi nói chuyện khách sáo vài câu, An vương phi đi tới thăm hỏi Minh Ngọc.
Chu Oánh nói chuyện với lão An Vương phi một hồi cũng biết lần này bà ấy tới đây ngoại trừ tham dự tiệc đầy tháng của hài tử thì bà ấy còn bị cao huyết áp nên muốn nhờ Cố Thừa Duệ bắt mạch hộ, sau đó kê chút thuốc đem về.
Chu Oánh nghe xong nhắc nhở nói: "Bệnh này mỗi độ chuyển mùa là sẽ tái phát, ngài nhớ phải chú ý, đừng để bị cảm lạnh. Đặc biệt là buổi sáng, nhất định phải đợi tới lúc mặt trời mọc, khí lạnh tan hết rồi mới được đi ra ngoài. Nhất là những ngày có sương mù như hiện giờ thì cực kỳ có hại cho sức khỏe của ngài."
"Đúng vậy, sớm hôm trước ta phải vội vào trong cung, lúc quay về cảm giác không thoải mái lắm."
"Có việc gấp thì phải đội thêm mũ, không thì quấn khăn trùm đầu cũng được."
"Được rồi, ta sẽ nhớ kỹ điều này."
Kế đó mọi người cũng lần lượt tới, nhưng sợ ảnh hưởng tới hài tử nên lại nhanh chóng ra ngoài.
Còn Chu Oánh cũng thay Quả Quả nhận được rất nhiều món trang sức nhỏ.
Rất mau đã tới lúc dùng bữa, Ngưu Phú Quý đột nhiên từ bên ngoài chạy vào hô lớn: "Hiền phi nương nương đến."
Cố Thừa Duệ vừa nghe thấy vậy bèn lập tức đứng dậy đi tới hành lễ.
Sau đó phát hiện Tiền công công đi đằng sau cũng bước xuống từ xe ngựa, đi tới hành lễ lại với hắn.
Tiền công công đáp lễ nói: "Cố đại nhân khách khí quá rồi, tạp gia hôm nay là đại Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu nương nương tới đưa chúc mừng."
"Hoan nghênh, xin mời hai vị đi vào trong." Cố Thừa Duệ nói xong rồi dẫn bọn họ vào.
Nhưng mà sau khi Cố Uyển Ninh đi vào, nàng ấy trực tiếp đi vào sân chính cùng với Xuân Hỉ.
Mọi người thấy nàng ấy tiến vào, lập tức đứng dậy hành lễ.
Cố Uyển Ninh hành lễ với lão An vương phi và các bậc trưởng bối xong rồi xoay người đi vào phòng ngủ.
Chu Oánh và Minh Ngọc đang muốn đứng dậy hành lễ, Cố Uyển Ninh đã xua tay nói: "Miễn lễ, để ta gặp chất nữ của ta trước đã."
Sau khi nói xong, nàng ấy đi tới trước mặt Quả Quả.
Quả Quả vừa mới tỉnh dậy, khi nhìn thấy bộ váy lộng lẫy của nàng ấy, lập tức mỉm cười vươn tay về phía nàng ấy.
Cố Uyển Ninh thấy vậy bèn: "Quả Quả thích cô cô như vậy sao, đúng lúc Cô Cô muốn tặng ngươi món quà nhỏ."
Nàng ấy nói xong bèn đeo một khối ngọc bội lên cho Quả Quả, kết quả lại phát hiện Quả Quả vẫn đang chăm chú nhìn mình, thậm chí bàn tay nhỏ còn không ngừng quơ về phía nàng ấy.
Cố Uyển Ninh tò mò ôm Quả Quả lên.
Quả Quả nhân lúc nàng ấy cúi đầu bèn túm lấy chiếc trâm có những sợi tua màu đỏ san hô của nàng ấy.
Chu Oánh vội vàng nhéo vào phần gân cốt trên cánh tay Quả Quả, sau đó lấy nó từ tay bé: "Nha đầu thối này, cái này cũng dám lấy."
"Không sao đâu, hài tử thích thì cho nàng là được, một cái thoa cài tóc thôi mà." Cố Uyển Ninh nói xong bèn rút trâm xuống.
"Muội đừng làm vậy, dung nhan của muội không thể để loạn được là trước hết, mà ta cũng không thể chiều nàng được, nhỡ nuôi thành tiểu bá vương thì phiền lắm đó." Chu Oánh vội ngăn lại.
Quả Quả có lẽ hiểu được đồ mình thích sắp không lấy được nữa, cái miệng nhỏ cong xuống rồi lập tức khóc to.