Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 823 - Chương 829: Hai Cha Con Ở Chung

Chương 829: Hai Cha Con Ở Chung Chương 829: Hai Cha Con Ở Chung Chương 829: Hai Cha Con Ở Chung
"Fu... Fu..." Quả Quả chỉ vào một con bướm màu đen vàng, không ngừng giơ tay về phía nó, đôi mắt to nhìn chăm chú vào con bướm kia không rời.

Cố Thừa Duệ thấy vậy bèn ôm cô bé qua, hơn nữa còn nắm lấy cánh tay bé để bé tự bắt.

Nhưng mà con bướm này cũng không dễ bắt như vậy, vừa mới tới gần đã bay đi mất rồi.

Cứ bắt như vậy tầm khoảng bốn năm lần, Quả Quả đã có chút nản chí, thậm chí còn hơi tức giận, không muốn để cho Cố Thừa Duệ điều khiển tay nữa mà trực tiếp giơ tay qua tóm lấy.

Nhưng vừa vươn tay ra bắt, con bướm đã bay đi, thậm chí còn bay ra hoa viên.

"Ưm... Ưm..." Quả Quả chỉ vào hướng mà con bướm bay đi, muốn đuổi theo nói.

Cố Thừa Duệ nói: "Bay, bay đi, ngươi bắt làm bướm nhỏ bị thương rồi."

Sau khi nói xong còn nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, để cô bé tự mình nhìn phấn màu vàng bị dính trên tay.

Quả Quả bối rối gãi bàn tay nhỏ, nhưng vẫn chỉ về phía con bướm bay đi.

Cố Thừa Duệ nhìn dáng vẻ cố chấp của cô bé, có chút đau đầu, chỉ sợ cô bé mà không đạt được thứ mình muốn sẽ khóc ré lên.

Sau đó hắn trực tiếp ôm cô bé đi về phía trước, Quả Quả thấy không phải đi bắt bướm, lập tức bất mãn rên rỉ.

Có thể là do chưa quen với hắn, nhưng thật ra cô bé cũng không làm loạn, mà chỉ trừng to hai mắt ra nhìn hắn.

Cố Thừa Duệ bị cô bé nhìn chằm chằm vậy có chút ngượng ngùng, cuối cùng trực tiếp ôm cô bé đi tới ao nhỏ ngắm cá vàng.

Trải qua hai ba năm nuôi trồng cẩn thận, cá bên trong hồ nước không những tăng lên mà còn lớn hơn nhiều, trông con nào cũng mập mạp.

Quả Quả ngay lập tức bị thu hút bởi những con cá vàng trong nước, chỉ vào cá vàng bắt đầu kêu lên.

Cố Thừa Duệ ngẩng đầu nói với gã sai vặt đứng cách đó không xa: "Đi lấy chút thức ăn cho cá tới đây."

"Dạ." Gã sai vặt lên tiếng, lập tức chị đi, một lát sau cầm theo một ít bánh bột ngô được làm cho cá đem tới.

Cố Thừa Duệ nhận lấy, bẻ thành mấy miếng nhỏ rồi ném vào trong nước.

Trong nháy mắt đàn cá đã tụ lại thành hình một cái chấm đỏ, một lát sau thức ăn cho cá đã bị ăn sạch, thậm chí không còn cả chút bột bánh.

Quả Quả thấy cá chạy mất, lập tức chộp lấy bánh bột ngô trong tay hắn, Cố Thừa Duệ lại bẻ tiếp thành các mảnh nhỏ, bóp thành những vụn nhỏ rồi đặt vào trong tay cô bé: "Tự ngươi cho chúng ăn đi."

Quả Quả lập tức mỉm cười ném thức ăn cho cá vào trong nước, tuy rằng bàn tay nhỏ làm rơi một phần, nhưng vẫn có chút thức ăn cho cá ở trong tay, lập tức thu hút một đàn cá bơi tới tranh ăn.

Quả Quả thấy vậy lập tức vỗ tay vui vẻ lên.

Sau đó hai cha con ngồi ở bên cạnh hồ nước, bắt đầu cho cá ăn.

Nhưng mà chưa đầy mười lăm phút sau, Quả Quả đã đòi quay về.

Cố Thừa Duệ thấy vậy bèn vui mừng, sau đó bóp ắt thức ăn cho cá ném vào trong nước rồi ôm cô bé quay về chủ viện.

Sau khi vào nhà hắn đặt cô bé xuống đất, rót một chén nước rồi bắt đầu đút cho bé.

Nhưng mà hình như Quả Quả không có tâm trạng uống nước, bàn tay nhỏ không ngừng gãi khắp người, dáng vẻ như sắp khóc vậy.

Lúc này Cố Thừa Duệ cũng phát hiện bàn tay nhỏ của cô bé nổi mẩn đỏ, sau đó nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé xoa xoa, sau khi xác nhận đó là vết muỗi đốt, vẻ mặt hắn có phần chột dạ.

Hắn chỉ quan tâm tới việc đưa cô bé đi chơi, thật sự quên mất chuyện sẽ bị muỗi đốt.

Sau đó hắn đưa cô bé về phòng ngủ, cởi quần áo của cô bé ra, quả nhiên trên cơ thể bé nhỏ đó toàn là vết muỗi đốt sưng đỏ.

Hắn tìm ở trong phòng một lượt, cuối cùng cũng tìm ra loại cao làm từ cỏ xanh mà hắn tự làm rồi bôi lên người cô bé.

Rồi lại giúp cô bé mặc lại quần áo.

Lúc này Quả Quả mới không gãi nữa, Cố Thừa Duệ lập tức đút nước cho cô bé, sau đó đưa cô bé vào phòng trong chơi một lát.

Dần dần hai cha con ở chung với nhau càng lúc càng hòa hợp.

Đợi tới khi Chu Oánh trở về, vừa mới vào trong chủ viện, đã nghe thấy tiếng đùa giỡn vui vẻ của hai cha con.
Bình Luận (0)
Comment