Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 824 - Chương 830: Chia Lìa

Chương 830: Chia Lìa Chương 830: Chia Lìa Chương 830: Chia Lìa
Sau khi vào nhà, nhìn thấy Quả Quả cười lăn lộn, nàng tức giận quát: "Cố Thừa Duệ, chàng còn là bác sĩ đó, chàng để con bé cười lớn như vậy không sợ nó cười tới sốc hông à."

Cố Thừa Duệ quay đầu nhìn thấy nàng, lập tức vẻ mặt cứng đờ cả lại: "Nàng về rồi."

Chu Oánh thấy vậy cũng không tiếp tục trách mắng hắn nửa, nàng bế Quả Quả lên nói: "Tình hình bệnh dịch xử lý xong rồi hả."

Cố Thừa Duệ ngồi dậy, sửa sang lại quần áo một chút rồi nói: "Ngoại trừ virus mà ta để lại ở bên ngoài, tất cả đã diệt trừ xong hết rồi. Nhưng mà ta đề cập tới bệnh đầu mùa, thế nên chỉ sợ ba ngày sau ta phải rời đi tầm hai ba tháng."

Chu Oánh nghe xong tuy có chút không nỡ, nhưng cũng biết đây là chuyện lớn, đành phải dặn dò nói: "Vậy chàng đi đi, hai ngày này phải chuẩn bị kĩ chút, mang theo tất cả những đồ cần thiết theo."

"Được, à đúng rồi, y quán bên kia có Phùng đại phu trông nom rồi nên nàng không cần phải lo lắng đâu, chỉ cần thỉnh thoảng ngó qua kiểm tra là được."

"Ta biết rồi." Chu Oánh nói tới đây, nhìn Quả Quả đang thở hổn hển bò lên vai mình, lại trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: "Chàng xem chàng làm con mệt rồi đây này, chàng ở lại đây một lát, ta phải lau người cho Quả Quả đã."

Sau khi nói xong nàng ôm Quả Quả vào buồng trong, sau đó bước vào không gian, xả nước ấm tính tắm cho Quả Quả.

Vừa trông thấy những vết muỗi đốt trên người Quả Quả xong, không cần đoán cũng biết đây chắc chắn là do Cố Thừa Duệ làm.

Bởi vì Lâm thị là người rất cẩn thận, chỉ cần đưa Quả Quả ra cửa thôi cũng sẽ mang theo túi thơm chống muỗi.

Sau khi tắm xong, nàng chọc vào gáy Quả Quả: "Nha đầu ngốc, ngứa không."

"A." Quả Quả bực bội gạt tay nàng đi, sau đó trực tiếp xoa hai mắt.

Chu Oánh thấy vậy biết cô bé đã mệt rồi, cũng không lề mề nữa, nhanh chóng tắm cho cô bé rồi bôi thuốc mỡ lên, đồng thời thay cho cô bé một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó ôm cô bé bước ra khỏi không gian, đặt cô bé nằm lên giường nhỏ của mình.

Vừa mới đặt xuống đã ngủ, Chu Oánh thấy vậy đắp một chiếc chăn mỏng cho cô bé rồi ra khỏi phòng.

Cố Thừa Duệ đang uống trà, vừa nhìn thấy nàng ra đã lập tức đứng dậy nói: "Giữa trưa nàng muốn ăn gì để ta đi nấu."

"Chàng chột dạ hả." Chu Oánh đi tới trêu chọc nói.

"Ta trông thấy con bé vui vẻ nên quên mất." Cố Thừa Duệ cười gượng nói.

Nói xong hắn rót cho nàng một tách trà.

"Về sau chú ý chút, da của tiểu hài tử mềm mại, lại thơm mùi sữa nên rất hút muỗi."

"Yên tâm đi, lần sau ta chắc chắn sẽ nhớ kỹ."

Chu Oánh nhìn dáng vẻ cẩn thận của hắn, cũng không nói tiếp nữa mà hỏi: "Chàng có biết lần này sẽ đi đâu không?"

"Nếu ta đoán không sai, Hoàng Thượng sẽ phê chuẩn để đi tới một thôn trang hẻo lánh."

"Vậy mang theo chút thuốc diệt muỗi để phòng ngừa đi."

"Ừ."

Hai ngày tiếp theo, Cố Thừa Duệ dành nửa ngày tới y quán, nửa ngày còn lại ở cùng hai mẹ con, buổi tối lại đi làm chút thuốc chống côn trùng.

Đồng thời Chu Oánh cũng chuẩn bị bốn bộ trang phục hè, một chiếc chăn bông nhỏ, một chiếc ga trải giường, đồ vệ sinh cá nhân với ít thịt bò khô, kèm thâm ngân phiếu Hoàng Thượng khen thưởng lần này.

Buổi sáng ngày thứ tư, Sở thị vệ dẫn theo một nhóm người tới đón Cố Thừa Duệ, sau đó quả nhiên đoàn người đã bị yêu cầu đi tới một thôn trang hẻo lánh.

Ngoại trừ đồ ăn treo bên ngoài, trong thôn trang còn có sắp xếp mấy con trâu ngựa khỏe, cùng với tử tù được đưa ra khỏi phòng giam.

Cố Thừa Duệ cũng không chần chừ nữa, sắp xếp xong xuôi xong bèn đem phát thuốc chống côn trùng cho mọi người, cũng yêu cầu Sở thị vệ đảm bảo thực hiện tốt công việc phòng ngừa.

Hắn tự mình chọn một con trâu và một con ngựa, bắt đầu thí nghiệm của mình.

Bên trong phủ, Cố Thừa Duệ vừa đi, Chu Oánh đã giao việc tuần tra thôn trang cùng với cửa hàng giao cho Ngưu Phú Quý quản lý.

Nàng tranh thủ thời gian đi tới y quán, nếu như có người bệnh nào gặp khó khăn, nàng sẽ nói với Cố Thừa Duệ một tiếng.
Bình Luận (0)
Comment