Chương 832: Tránh Nóng
Chương 832: Tránh Nóng
Chương 832: Tránh Nóng
Bởi vậy buổi tối sau khi đón Tiểu Kiệt đi học về, để thằng bé gặp đệ đệ mình là Tiểu Hào xong, nàng đi tới nhà của Tần Võ, nói việc này cho ông ta.
Tần Võ ngày hôm sau cố ý kiểm tra một chút, nhưng cũng không phát hiện ra được gì.
Nhưng mà khi vừa nghe tin về hôn sự của Hiền Vương gia và quận chúa, Tần Võ lập tức ý hiểu ra việc này khả năng là thật.
Bởi vậy lập tức tìm bà mối, quyết định mười ngày sau tổ chức hôn lễ.
Diêu thị nhận được tin này lập tức chuẩn bị của hồi môn cho Cố Tử Quỳnh chuẩn.
Còn bên này, Chu Oánh và Minh Ngọc đưa con của mình trực tiếp đi đến thôn trang lớn nhất mang tên nàng, cũng chính là thôn trang lấy được từ trong tay của Từ Tuệ Vương.
Thôn trang rất lớn, nhưng bởi vì chủ viện ở cách xa nơi chăn nuôi nên không bị ám mùi gì hết.
Minh Ngọc nhìn tứ hợp viện hai tầng xa hoa trước mặt nói: "Không hổ là đồ của tên Tuệ Vương thích phô trương sự giàu có mà, tuy tòa nhà này không lớn nhưng mà chi phí xây dựng chắc chắn không hề nhỏ."
"Quả thật là vậy, nhưng mà bên trong đã được sửa sang lại rồi, người cứ yên tâm mà ở." Chu Oánh nói xong rồi ôm Quả Quả đi tới chủ viện.
Minh Ngọc thấy vậy lập tức đi theo.
Bởi vì không có nam nhân ở đây, cho nên hai người ở hai phòng riêng biệt.
Vừa mới sắp xếp đồ ra xong, người đứng đầu thôn trang Hà trưởng thôn tới xin được gặp.
Chu Oánh nhận được tin bèn trực tiếp ôm Quả Quả đi tới gặp.
"Tiểu nhân Hà Nguyên xin được diện kiến phu nhân." Hà trưởng thôn thấy nàng ra lập tức hành lễ.
"Đứng lên đi, không cần đa lễ, mọi người trong thôn trang vẫn ổn chứ?"
"Vẫn ổn ạ, tiểu nhân đang muốn tới báo tin cho ngài, đào và mận ra quả sớm cũng đã sắp chín rồi, ngài xem khi nào có thể thu hoạch được."
"Cũng đúng, sắp tới mùa quả chín rồi. Vậy ngươi bắt đầu tìm người đi, nhớ rõ lúc hái đừng chọn quả đã chín hết. Đặc biệt là đào, chỉ hái những quả chín tám phần, nếu không sẽ không vận chuyển được về kinh thành."
"Tiểu nhân xin nhớ kỹ."
"Đúng rồi, còn về việc chăn nuôi gia súc thì bây giờ trời đang rất nóng, nhất định phải đảm bảo vấn đề vệ sinh, phòng chống ruồi muỗi. Cho chúng ăn nhiều mấy loại hoa cỏ thanh nhiệt giải độc như bồ công anh, cây kim ngân chút, phòng ngừa bệnh dịch xảy ra."
"Tiểu nhân đã rõ, xin được phép đi làm."
"Đi thôi, chúng ta sẽ ở lại thôn trang vài ngày, mỗi ngày để người đưa tới chút rau thịt tươi tới đây."
"Dạ vâng." Hà Nguyên đáp lại rồi xoay người vội đi.
Còn Chu Oánh cũng quay vào trong phòng.
Chỉ một lát sau, phu nhân của Hà Nguyên đi tới, dẫn theo hai nha đầu cùng với một rổ cây cải dầu, một con gà và ít trứng cùng một con cá chép.
Buổi tối, Chu Oánh tự mình xuống bếp.
Nàng chưng canh trứng cho hai đứa nhỏ, hai người các nàng thì làm cá chua ngọt, gà hầm nấm cùng với cải dầu xào tỏi.
Sau khi ăn xong, xông khói đuổi muỗi trong viện rồi đưa hai đứa nhỏ ra chơi, hai nhóc con này chơi với nhau rất vui vẻ.
Minh Ngọc thấy vậy cười nói: "Ở thôn trang này mát mẻ hơn thật, ít nhất có chút gió mát, ta nghĩ buổi tối có thể ngủ một giấc thật ngon."
"Quả thật là vậy, ở kinh thành có quá nhiều người nên cảm thấy nóng ngực, tới thôn trang tốt hơn nhiều. Nhưng mà buổi tối đừng kéo rèm ra, gió từ trên núi thổi xuống khá mạnh, bị cảm lạnh thì phiền lắm."
"Ừ, ta nhớ rồi."
"Đúng rồi, gần đây ngươi có gặp Uyển Ninh không?"
"Ta có gặp qua, mỗi lần tiến cung gặp Thái Hậu đều sẽ tới đó ngồi. Nàng ấy không ngừng oán giận với ta, nói rằng đã ba bốn tháng nay tỷ chưa tiến cung tới gặp nàng ấy."
"Để sang năm đi, Cố Thừa Duệ ngày nào cũng bận rộn, ta hằng ngày cũng phải trông Quả Quả, người lúc nào cũng bẩn thỉu nên cũng lười đi tới đó."
"Ta chỉ thấy là do tỷ lười, ngại đống quy tắc ở trong cung thì có."
"Ngươi không thể dừng phanh phui sự thật ra được à. Nhưng mà quả thật ta cũng gặp chút khó khăn, trước kia Quả Quả còn nhỏ, vẫn có thể để bà vú trông được, nhưng lớn lên lại rất bám người, ta mà không có nhà là con bé sẽ không chịu ăn cơm."