Chương 833: Thêm Trang
Chương 833: Thêm Trang
Chương 833: Thêm Trang
Minh Ngọc nghe xong cũng không nói tiếp nữa, Tráng Tráng từ khi bắt đầu nhận được mặt người cũng không chịu theo người khác, cái này có lẽ nguyên nhân là do các nàng tự mình nuôi con.
Nhưng mà cảm giác được con bám mình cũng không tệ chút nào.
Sáng sớm hôm sau, Chu Oánh và Minh Ngọc cùng ra ngoài chạy bộ, hai người đi dạo khắp nơi trong thôn trang, sau khi xác nhận đã đảm bảo đủ các tiêu chuẩn trong lòng, Chu Oánh quay đầu hỏi: "Minh Ngọc, người muốn đi lên núi chút không."
"Tất nhiên là có rồi, nghe nói đào đã chín, ta đang muốn hái hai quả về đưa cho hai đứa nhỏ ăn thử đây." Minh Ngọc gật đầu nói.
Lên trên núi rồi, Chu Oánh phát hiện đào và mận gần như đã có thể hái được, hơn nữa quả cũng không hề nhỏ, nàng chọn những quả đào chín ngon nhất trên ngọn cây, hái tầm mười mấy quả.
Sau khi xuống núi, Minh Ngọc mang đào về chủ viện, còn Chu Oánh thì đi tới Thôn Trang, bảo Hà trưởng thôn nhanh chóng tập hợp người đi hái.
Tới chiều, Chu Oánh chọn mấy sọt đựng những quả có màu sắc lẫn kích thước tốt nhất.
Nàng đóng gói cẩn thận, cũng để một lượng lớn băng trong xe ngựa vận chuyển, sau đó để Thạch Trúc mang trái cây vào trong cung.
Phần còn lại thì nàng chỉ đạo những người đi hái phân hoa quả ra làm ba loại khác nhau, loại đầu tiên thì cẩn thận xếp vào trong sọt, bán cho những gia đình giàu có.
Loại thứ hai thì trông có vẻ không đẹp mắt bằng, bán cho khu bình dân.
Loại ba là những quả còn lại thì đem đi bán ở các chợ gần đó, bán không hết thì đem tới tửu lâu làm thành sinh tố, trái cây cắt sẵn bày trên đĩa.
Nhưng vừa mới chỉ đạo xong, Chu Oánh nhận được tin nhắn do Diêu thị gửi tới, nàng đành phải hỏi Minh Ngọc: "Người cảm thấy thế nào, muốn ở lại đây chơi thêm mấy ngày hay là quay lại kinh thành cùng ta."
"Cùng về đi, ở trong phủ cũng có nhiều việc, có thể tranh thủ chút thời gian rảnh tới đây ở mấy ngày đã tốt lắm rồi." Minh Ngọc trả lời.
Chu Oánh nghe xong, cảm thấy có chút áy náy trong lòng, bởi vì từ sau khi mở cửa hàng bánh kem, Chu Hoài Minh có lẽ bận hơn trước đây nhiều.
Hơn nữa bây giờ còn phải giúp Tôn Hoành Lương mở xưởng miến ở khắp nơi.
Sau khi trở về kinh thành, Minh Ngọc sai người gửi tới một món đồ trang sức bằng bạc, coi như thêm vào phần hồi môn cho Cố Tử Quỳnh.
Còn về phần Chu Oánh, nàng có chút khó khăn, bởi vì lúc trước chỉ đưa cho Cố Tử Thu và Cố Tử San những món đơn giản.
Bây giờ nếu đưa cho Cố Tử Quỳnh đồ quả tốt, chắc chắn Diêu thị cùng Lưu thị sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng cũng không thể đưa đồ quá sơ sài, bằng không lại không phù hợp với thân phận hiện tại của họ.
Nghĩ tới những món đồ mà họ tặng cho Quả Quả vào tiệc đầy tháng.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nàng định đưa cho nàng ấy hai cuộn vải loại tốt cùng với một bộ trang sức bằng vàng.
Tiền mừng khoảng tầm một trăm lượng, cứ như vậy Diêu thị cũng chọn không ra cái gì lễ tới.
Trưa hôm đó Chu Oánh đem đồ mang sang tặng.
Quả nhiên Diêu thị xem xem trọng một trăm lượng tiền mừng nên cũng không nói gì.
Hoàng thị càng nhiệt tình mời nàng ngồi xuống uống trà.
Chu Oánh hỏi: "Hoàng di tới đây từ bao giờ thế ạ?"
"Ta mới tới ngày hôm qua thôi, thời gian có hơi gấp."
"Đúng là vậy thật, nhị thúc và những người khác đâu ạ."
"Ngày mai kiểu gì cũng phải chiêu đãi mấy người thân thích nên bọn họ chia nhau ra đi mua đồ rồi."
"Ở tửu lâu vẫn còn nhiều đồ lắm, nếu thiếu gì thì cứ báo trước cho ta một tiếng, ta làm cho bọn họ đều lại đây chút là được."
"À. Đúng rồi, ta có may cho Quả Quả hai bộ đồ, ngươi mang về mặc cho đứa nhỏ đi." Hoàng thị nói xong rồi quay về phòng lấy ra hai bộ quần áo nhỏ.
Nói là quần áo nhưng thật ra chỉ là một chiếc yếm nhỏ, một cái quần đùi được may bằng vải đỏ, trên bộ đồ đỏ còn thêu một con chó con màu đen, còn bộ có màu xanh ngọc thì thêu một cây dây leo, mặc cùng với nhau trông rất đẹp.
Trò chuyện với nhau một hồi, Cố phụ và mấy người còn lại đã về, trông thấy nàng, Cố phụ ngồi xuống hỏi: "Chu Oánh, ngày mai Thừa Duệ có kịp trở về không?"