Chương 841: Thẩm Vấn 4
Chương 841: Thẩm Vấn 4
Chương 841: Thẩm Vấn 4
"Các ngươi, các ngươi thật sự không phải là người mà, nàng ấy vẫn là một đứa bé thôi mà?" Tôn ma ma ngẩng đầu giận dữ hét lên.
"Thật ra, toàn bộ cung nhân tương đương với hạ nhân đã ký khế ước bán thân, vốn dĩ mạng sống của họ đều nằm ở trong tay của Hoàng thượng.
Nếu họ thành thật làm việc và tận tâm hầu hạ chủ tử thì có ai sẽ tìm tới các ngươi gây phiền toái đâu chứ.
Ta nghĩ Thục phi và Tiên hoàng hậu đã dạy cho ngươi rồi. Đáng tiếc là trí nhớ của ngươi không tốt, vậy ngươi có thể trách ai được đây?
Hơn nữa, không phải là nàng bị ngươi liên lụy hay sao, nếu không thì sao nàng sẽ xuất hiện ở đây cơ chứ?" An Vương cười nhạo nói.
Một con chó không nghe lời mà còn có thể mong chờ chủ nhân đào tim đào phổi ra đối xử tốt với nó nữa sao.
"Tôn ma ma, Tôn ma ma, cứu ta." Tiểu cung nữ vừa nghe lập tức lại hét to với Tôn ma ma thêm lần nữa.
Tôn ma ma thấy vậy quay đầu đi, không nhìn nàng ta nữa.
Tiền công công thấy vậy nói: "Ngươi không nhìn thấy sao, rõ ràng là Tôn ma ma có thể cứu ngươi nhưng lại lựa chọn làm lơ."
"Không thể nào, Tôn ma ma, Tôn ma ma cứu ta." Tiểu cung nữ khóc lóc hô lớn.
Lúc này, An Vương mất kiên nhẫn quát: "Câm miệng cho bổn vương. Nếu là bà ta muốn cứu ngươi thì đã sớm tại lúc ngươi vừa mới tiến vào đã cứu ngươi rồi. Đừng tiếp tục la hét nữa."
Tiểu cung nữ bị dọa lập tức ngậm miệng lại, nàng ta run rẩy dịch người về phía Tiền công công.
Tiền công công thấy vậy, ông ta xoa đầu nhỏ của nàng ta đầy hòa ái nói: "Đừng sợ, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nói ra hết toàn bộ những gì mình biết, Hoàng thượng và Vương gia sẽ không làm khó dễ ngươi đâu. Đi thôi."
Sau khi nói xong, Tiền công công đẩy mạnh nàng ta vào lồng ngực của Tôn ma ma.
Vốn dĩ Tôn ma ma đã đau đến mức cả người run rẩy, nàng ta va vào người làm bà ta đau đến nỗi suýt chút nữa ngất xỉu. Bà ta đẩy nàng ta ra ngoài theo bản năng.
Sau khi bị đẩy ra, tiểu cung nữ quay đầu lại nhìn về phía bà ta bằng ánh mắt tràn ngập uất ức.
Lúc này, nàng ta mới phát hiện ra rằng đôi mắt của bà ta không phù hợp, lập tức bò qua.
Đến khi nhìn thấy rõ hai con mắt của bà ta, tròng mắt đã không còn nữa, vẻ mặt của nàng ta kinh hoảng hỏi: "Tôn ma ma, đôi mắt của người... , đôi mắt của người..."
Lúc này, tiểu cung nữ cũng ý thức được cái gì đó, hoảng sợ tới nỗi cả người run lên, nàng ta nhìn về phía Hoàng thượng và Vương gia bằng ánh mắt cũng tràn ngập sợ hãi.
Lúc này, thích khách mới mở miệng nói: "Tiểu nha đầu, sợ cũng vô dụng thôi. Nếu như ngươi không muốn chịu khổ giống như chúng ta thì hãy nói ra hết toàn bộ những gì mình biết đi."
Tiểu cung nữ nghe xong quay đầu nhìn lại, lúc này nàng ta mới phát hiện trên giá treo một người máu me đầm đìa, nàng ta lập tức càng sợ hãi hơn nữa.
An Vương thấy vậy vừa lòng, ông ta liếc mắt nhìn tên thích khách một cái, sau đó nói với tiểu cung nữ: "Ngươi chỉ cần nói ra ngày thường Tôn ma ma hay lui tới với những ai và lén lút có mối quan hệ tốt với ai, bổn vương sẽ tha cho ngươi.
Nếu không thì hắn chính là kết cục của ngươi." An Vương nói tới đây chỉ về phía thích khách.
Tiểu cung nữ trực tiếp khóc lên.
"Ngươi chỉ có mười lăm phút để nói." Lúc này, Hoàng thượng mới mở miệng nói.
Tiểu cung nữ thật sự không biết nên làm cái gì bây giờ, chỉ nhìn về phía Tôn ma ma.
Thấy bà ta lắc đầu, nàng ta trực tiếp cúi đầu ngậm miệng lại.
Hoa công công thấy vậy, ông ta tiến lên, vung con dao nhỏ nói: "Tiểu nha đầu, miệng lưỡi rất cứng cỏi nha. Vậy ngươi làm người mù bầu bạn Tôn ma ma trước đi."
"Không, đừng mà, đừng mà." Tiểu cung nữ sợ hãi lập tức co rụt người về phía sau.
Tôn ma ma ôm chặt nàng ta nói: "Có chuyện gì tới tìm ta đây này. Các ngươi cũng đừng có tra hỏi nàng ấy, cái gì nàng ấy cũng không biết."
"Nhưng ngươi không nói nha.
Hơn nữa nghe nói ngươi còn cố ý nhận nàng ta làm con gái nuôi. Sao nàng ta có thể cái gì cũng không biết được chứ?" Lúc này, Tiền công công mới mở miệng nói.
"Ngươi, các ngươi..." Tôn ma ma vừa nghe xong vẫn không biết nói cái gì cho phải.
Tiểu cung nữ cũng bị dọa sợ không dám tiếp tục mở miệng nữa. Tuy nhiên, nàng ta bị Hoa công công kéo lại nói: "Đôi mắt của tiểu nha đầu thật xinh đẹp, tạp gia rất thích, đúng lúc móc nó ra ngâm rượu để từ từ thưởng thức nào."
Sau khi nói xong, vẻ mặt của ông ta nở nụ cười dữ tợn, ông ta giơ dao nhỏ lên đâm vào đôi mắt của nàng ta.