Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 843 - Chương 849: Tặng Đồ Tẩm Bổ

Chương 849: Tặng Đồ Tẩm Bổ Chương 849: Tặng Đồ Tẩm Bổ Chương 849: Tặng Đồ Tẩm Bổ
"Chuối thì được, có thể tìm thấy ở kinh thành, còn sầu riêng thì cho đến giờ ta cũng chưa từng thấy qua ở đâu cả, ta thấy hay là thôi đi."

"Được, để ta xem xét cân đối rồi làm vậy."

Ngày hôm sau, trời vừa sáng, đôi phu thê nhà Chu Oánh vừa mới ăn xong bữa sáng thì thánh chỉ sắc phong Cố Thừa Duệ làm An Lạc hầu và phong Chu Oánh làm chính nhị phẩm cáo mệnh phu nhân đã tới.

Sau khi hai người khách khí tiễn Tiền công công rời đi, Cố Thừa Duệ liền vội vàng đi tới phòng khám.

Còn Chu Oánh thì lại chỉnh đốn thu xếp một ít đồ gồm táo đỏ, kỷ tử, a giao và tổ yến. Những thứ này đều được sản xuất ở trong không gian, đều là những vật phẩm hảo hạng nhất.

Tiếp đó nàng lại chuẩn bị thêm một ít hoa quả, có chuối chuẩn bị cho Cố Uyển Ninh, ngoài ra còn có táo, nho, ... chuẩn bị cho thái hậu nữa.

Sau khi chuẩn bị xong hết mọi thứ, nàng giao lại Quả Quả cho Lâm thị rồi mang theo Thạch Trúc tiến cung.

Trước tiên nàng đi thăm Cố Uyển Ninh một chút, thế nhưng nàng ấy vẫn còn yếu, không có chút tinh thần gì nên sau khi bỏ đồ đạc trong tay xuống, nàng lại đi thăm đại hoàng tử một lát rồi mới đi đến chỗ của thái hoàng thái hậu.

"Ô, Oánh nha đầu tới rồi đấy à, đã mấy ngày rồi ngươi không tới thăm ai gia đấy." Thái hoàng thái hậu nhìn thấy nàng bước vào thì lập tức nhiệt tình chào hỏi.

"Là lỗi của dân phụ, hôm nay không phải là dân phụ đã đặc biệt tới xin tạ tội rồi đây sao?" Chu Oánh nói đến đây liền đặt hai giỏ hoa quả xuống rồi nói tiếp: "Một chút hoa quả này, người nếm thử xem sao."

"Khỏi phải nói, nho nhà ngươi ngọt lắm, không chỉ có mỗi ai gia thích ăn mà cả trưởng công chúa cũng thích ăn. Nhưng thứ quả này lại không để được lâu, không ngờ ngươi vẫn còn để lại được, nếu sớm biết vậy thì ta đã tìm ngươi lấy thêm một ít rồi."

"Lấy băng làm thành mấy cái kho lạnh để tự bảo quản một số đồ ăn của mình, nếu người thích thì để dân phụ trở về rồi lại đưa thêm một ít vào cung."

"Kho lạnh, là hầm băng ư?" Thái hoàng thái hậu tò mò hỏi.

"Cũng có thể coi là thế ạ, gần giống như vậy, chính là trải thêm một lớp băng ở bên dưới hoặc bên trên, sau đó cứ cách một lớp băng thì lại lót thêm một lớp vôi để sát trùng và chống ẩm mốc, ngoài ra còn phủ thêm một ít rơm rạ, bỏ đồ vật vào trong hòm trong hộp là được."

"Cũng đúng, ngươi làm đến mức như vậy thì quả thật là không sợ đồ ăn bị đông lạnh đến hư hỏng rồi."

"Đúng vậy ạ, nhưng thời gian bảo quản cũng có hạn."

"Thế này đã là rất tốt rồi."

"Tổ tổ." Đúng lúc này, trưởng công chúa cũng chạy bước nhỏ đi tới, ánh mắt dõi nhìn về phía số nho đang để ở đằng kia.

"Ngươi đúng là con mèo nhỏ ham ăn, ngược lại còn rất lanh mắt nữa." Thái hoàng thái hậu cười nói, tiếp đó xách hai chùm nho lên đưa cho Lưu ma ma rồi bảo: "Đem đi rửa đi, mọi người đều nếm thử một chút xem sao."

"Vâng." Lưu ma ma đáp lại một tiếng, sau đó xách nho lên đi ra ngoài.

Trưởng công chúa thì ở lại, cô bé dựa vào trong lòng thái hoàng thái hậu, vẻ mặt tràn đầy hiếu kỳ mà nhìn về phía Chu Oánh.

Chu Oánh mỉm cười lấy ra một đôi ngọc trai màu hồng phấn từ trong túi tiền, nhưng thật ra là lấy từ trong không gian rồi đưa nó cho cô bé, nói: "Trưởng công chúa xem thử xem có thích không?"

Trưởng công chúa nghiêng đầu nhìn thái hoàng thái hậu một chút, thấy bà ấy không phản đối thì mới vươn bàn tay nhỏ ra túm lấy ngọc trai tới rồi cười nói: "Cảm ơn dì."

"Trưởng công chúa thật ngoan." Chu Oánh cười nói.

"Còn phải nói sao, sao ngươi không mang theo Quả Quả tới chứ, trưởng công chúa cũng có coi như có một người bạn cùng lứa để chơi cùng."

"Con bé vừa mới biết đi, căn bản là không chịu ngồi yên một phút nào, dân phụ nào dám dẫn con bé tới đây chứ, chờ đến năm sau lại nói vậy ạ." Chu Oánh đáp.

"Cũng đúng, bây giờ Uyển Ninh cũng đã sinh rồi, sau này ngươi cứ vào cung thăm hỏi nhiều một chút."

"Vâng, chắc chắn rồi ạ."

Tiếp đó hai người lại hàn huyên tâm sự thêm mấy câu, cuối cùng Chu Oánh mới cáo lui ra về.

Ba ngày sau, nàng lại đưa vào cung thêm một chuyến nho nữa, lần này còn tặng cho trưởng công chúa một bộ đồ chơi xếp gỗ, đồng thời nàng còn cùng với cô bé chơi một canh giờ, giảng giải cho cô bé cách chơi.

Trong một bộ lạc ở Bắc Liêu cách kinh thành không xa, Tuệ Vương nhìn về phía người đang quỳ trên mặt đất, cất tiếng hỏi với vẻ mặt khó có thể tin nổi: "Ngươi nói cái gì, nói lại lần nữa xem?"

"Những người của nhị gia, cùng với toàn bộ nội ứng trong cung đều đã chết. Bệnh đậu mùa, bệnh đậu mùa cũng sắp bị khống chế rồi, ước chừng đã chết khoảng hai mươi người, còn trong cung lại không hề bị ảnh hưởng gì." Người đang quỳ trên đất kia nói xong những lời này thì lập tức cúi gục đầu xuống, không dám nói thêm lời nào nữa.
Bình Luận (0)
Comment