Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 854 - Chương 860: Cắn

Chương 860: Cắn Chương 860: Cắn Chương 860: Cắn
"Tiểu..." Tống đại nhân nghe xong muốn nói lại thôi nói: "Cái này mọi người vẫn nên hỏi nha hoàn bên cạnh bà ta là Tố Cẩm đi, nàng ta biết rõ hơn ta."

"Cơ hội đã cho ngươi rồi, hy vọng ngươi nói thật." Sau khi Thông Phán nói xong, sai người áp giải nha hoàn tên Tố Cẩm tới hỏi: "Gần đây phu nhân nhà ngươi có gặp ai không?"

"Nô tỳ không rõ lắm." Tố Cẩm ngẩng đầu nói.

Thông Phán nghe xong cũng không có để ý tới nàng ta, mà quay đầu nhìn về phía Tống đại phu với ánh mắt sắc bén. Nếu người này đã do ông ta đề cử, vậy thì cứ để họ cắn nhau đi.

Quả nhiên sau khi Tống đại nhân nhận được ánh mắt như dao găm của hắn ta, tim cũng run lên theo, nhìn về phía Tố Cẩm mà quát lớn: "Làm sao ngươi có thể không biết, ngươi ở bên cạnh ngay cả chuyện chung chăn gối của chúng ta còn nghe được, có bí mật gì của bà ta mà ngươi không biết chứ."

"Ngươi... vô sỉ." Tố Cẩm nghe xong mặt đỏ bừng nói.

"Chuyện ngươi làm mà ta không được nói sao."

"Tuy rằng ta không biết các ngươi cụ thể gặp ai, nhưng chắc chắn là trong hai ngày các ngươi đến thôn trang."

"Ngươi đừng có hòng giả ngủ, cũng đừng hòng liên lụy đến ba cha con ta."

"Nói hươu nói vượn, chúng ta chỉ đến thôn trang ở hai ngày mà thôi, ở đó có gặp người nào đâu chứ." Tố Cẩm ngẩng đầu nhìn Tống đại phu với vẻ phẫn nộ rồi nói.

"Người đâu, lấy mấy tờ giấy với một thùng nước tới." Cố Thừa Duệ khó chịu khi thấy hai người này, cũng lười huyên thuyên với họ.

"Vâng." Cai ngục đáp một tiếng, sau đó đi ra ngoài lấy ra mấy tờ giấy, cùng với hơn nửa thùng nước tới.

Chẳng qua là loại giấy rơm tương đôi kém.

Cố Thừa Duệ cũng không có ghét bỏ mà nhận lấy giấy, sau đó chỉ vào Tống đại phu nói: "Đè ông ta lại cho ta."

Cai ngục đáp lại một tiếng rồi hai người đi lên, đầu tiên là trái trai người kia lại, sau đó ấn mạnh xuống đất.

Tống đại phu thấy vậy vẻ mặt hoảng sợ hỏi: "Ngươi, họ Cố ngươi muốn làm gì?"

"Cho ngươi nếm thử một loại hình pháp mà bổn quan mới phát hiện, cực kỳ thú vị, hơn nữa còn rất tiết kiệm sức lực, lại không có máu tanh." Cố Thừa Duệ nói xong, lập tức dán một tờ giấy lên mặt ông ta, sau đó múc nửa gáo nước chậm rãi đổ lên trên giấy.

Một lát sau giấy dán thật chặt ở trên mặt, hô hấp của Tống đại phu cứng lại, hô hấp rõ ràng nặng nề hơn.

Tiếp theo Cố Thừa Duệ lại dán một tờ lên, lần này hô hấp Tống đại phu càng nặng nề, mặt cũng trắng bệch theo, cũng không ngừng giãy giụa.

"Thể chất không ổn lắm, mới hai tờ đã chịu không nổi." Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong, chờ hô hấp của ông ta đã đều đặn, lần nữa dán lên một tờ.

Lần nay hai mắt của Tống đại phu ứ máu, trừng thật to trông rất là đáng sợ, mặt cũng nhanh chóng trở nên vặn vẹo.

Cũng biến hóa đa dạng đủ kiểu, cố gắng tìm cho mình một cơ hội để thở dốc.

Nhưng mỗi một tờ giấy mà Cố Thừa Duệ dán đều không phải theo tầng theo lớp, đã bịt kín tất cả khe hở, để cho ông ta không tìm thấy một tia cơ hội nào.

Cho đến khi Tống đại phu bắt đầu ra sức duỗi chân, mới tiến lên dán thêm một tờ nữa.

Lần này giãy giụa càng vất vả hơn.

Đợi đến lúc dán tới tờ thứ năm, Tống đại phu đã không còn giãy giụa, mà là phản kháng trước khi chết.

"Thú vị đấy, cái này còn tàn khốc hơn ghế hùm, nước ớt, làm cho một người đang sống từng bước từng bước hít thở không thông." Hai mắt Thông Phán sáng lên, nói.

"Có những tội phạm quan trọng, tội phạm tái phạm rất là cứng miệng, đánh đã muốn chết mà vẫn không chịu mở miệng, nói không chừng lần này chính là một điểm đột phá."

Rất nhanh đôi chân vùng vẫy của Tống đại phu đã không có động tĩnh, vội hỏi: "Hầu gia, ông ta sẽ không chết chứ."

"Không đâu." Cố Thừa Duệ nói xong, kéo tờ giấy trên mặt ông ta xuống.

Rất nhanh đã truyền đến tiếng ho khan của Tống đại phu, tiếp theo chính là tiếng thở dốc nặng nề, cuối cùng Thông Phán cũng thở phào nhẹ nhõm nói: "Tống đại phu, một cơ hội cuối cùng."

"Nếu không bổn quan sẽ dùng người để kiểm tra xem, mấy tờ giấy có thể giết chết người hay không."
Bình Luận (0)
Comment