Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 864 - Chương 870: Sư Đà Lĩnh 7

Chương 870: Sư Đà Lĩnh 7 Chương 870: Sư Đà Lĩnh 7 Chương 870: Sư Đà Lĩnh 7
Sau khi nghe thấy, mấy tên thổ phỉ lập tức tiến lên phía trước, nhưng mà bị Liễu Gia đá cho một người một cước văng ra xa rồi.

"Ngươi oai phong thật đấy."Lão Hổ thấy thế, trực tiếp cầm lấy chiếc roi có gai mang theo bên hông quất thật mạnh vào người hắn ta.

Có sự tham gia của hắn ta, Liễu Gia nhanh chóng bị chế ngự và gân cốt mềm nhũn.

Lúc này Lão Hổ mới nhìn vẻ mặt trầm tư của Cố Thừa Duệ, lên tiếng hỏi rằng: "Lão đệ, trên mảnh giấy viết gì vậy hả?"

Chuyện này, Lão Hổ huynh đệ vẫn nên không biết thì hơn." Cố Thừa Duệ nói.

Lão Hổ nghe vậy thì đã biết đây không phải là chuyện nhỏ nên không hỏi thêm gì nữa, chỉ vào Liễu Gia nói: "Ngươi muốn xét hỏi hắn ta thì nhanh lên, tên tiểu tử này không phải dạng vừa đâu."

"Được." Cố Thừa Duệ nói xong, đi tới trước mặt Liễu Gia nói rằng: "Chỉ cần ngươi trả lời ta một vấn đề, ta sẽ cho ngươi thoải mái một chút."

"Bỏ cái suy nghĩ đó đi, những năm này, gia ta đây bản lĩnh khác không có, nhưng bản lĩnh chịu khổ chịu tội thì có thừa, ngươi đừng hòng lấy được tin tức gì ở chỗ ta."

"Thật sao, xem ra đúng là ngươi không sợ chết, vậy thì có sợ sống không bằng chết không hả."Cố Thừa Duệ trả lời.

Sau đó, hắn bảo Lão Hổ sai người đem một ít mật ong đến, thoa đều lên vết thương của hắn ta.

Liễu Gia nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt đột nhiên co rút lại, sau đó lại bình tĩnh trở lại.

Cố Thừa Duệ cười nói rằng: "Xem ra ngươi cũng đã nghĩ ra được, vậy thì cứ thử xem mùi vị thế nào đi."

Sau khi nói xong thì sai người ném thẳng hắn ta xuống đất.

Lúc mới bắt đầu đám người Lão Hổ rất tò mò, không biết hắn đang chơi trò bí hiểm gì.

Khoảng hai khắc hai giờ sau, cuối cùng bọn họ cũng hiểu được ý của hắn.

Bởi vì kiến đã bò đầy lên trên người Liễu Gia, đặc biệt là những chỗ có vết thương.

Thậm chí mùi máu tươi còn thu hút một số côn trùng khác liên tục cắn xé vào chỗ có vết thương của Liễu Gia.

Tuy rằng Liễu Gia không hét lên, nhưng cơ bắp run rẩy không ngừng vẫn vạch trần cảm giác thật sự của hắn ta.

Đừng nói đến đám người Lão Hổ, ngay đến cả Cố Thừa Duệ cũng không thể không khâm phục.

Tiếp theo Cố Thừa Duệ lại dùng biện pháp dán giấy, đáng tiếc vẫn không cạy được miệng Liễu Gia.

Cố Thừa Duệ lúc này càng khâm phục hơn, nhưng sự việc trong đại, hắn không thể nào đập mở miệng hắn ta.

Đành phải nhìn Lão Hổ nói rằng: "Lão Hổ đại ca, ngươi vào trong trại tìm một số huynh đệ thích nam nhân đến đây.

Mặc dù hắn ta trông không đẹp lắm nhưng dáng người này, làn da này thật sự cũng không tồi."

"Cố Thừa Duệ." Vừa nghe thấy điều đó, Liễu Gia nghiến răng nghiến lợi hét lên.

"Hét cái gì hả, nếu như đã trung thành với chủ tử của ngươi, vậy thì trung thành toàn tâm toàn ý chứ.

Chỉ là một cái bị thịt thôi, bỏ thì bỏ thôi đâu có hề hấn gì, người nói đúng chứ."Cố Thừa Duệ cười chế nhạo.

Ánh mắt của Lão Hổ lóe lên, nói: "Đúng vậy, nghĩ đến làm nghề này của ngươi cũng không lấy vợ, cho các huynh đệ vui vẻ một chút, cũng không uổng công ngươi đến với thế giới này."

Sau khi nói xong thì gọi tên mấy người, sai người đi kêu bọn họ đến đây.

Liễu Gia sau khi nghe được lời này hoàn toàn không thể duy trì được biểu cảm trên mặt.

Hắn ta mấy lần vùng vẫy đứng dậy giết Cố Thừa Duệ, nhưng cả người hắn ta mềm nhũn, đến việc đứng dậy đã khó khăn chứ đừng nói đến việc giết người.

Không lâu sau, mấy người Lão Hổ gọi tên đã bước vào.

Lão Hổ nói: "Ta biết mấy ca không kỵ nam nữ, vị này các ngươi cố gắng hầu hạ chút đi."

Sau khi nói xong hắn ta vẫy, vẫy tay, mấy người bước ra ngoài.

Cố Thừa Duệ cũng quay người đi ra theo.

Kết quả là cửa vừa đóng lại, bọn họ còn chưa đi xa, thì đột nhiên nghe thấy tiếng hét lớn bên trong: "A, giết người rồi, giết người rồi."

Sau đó, Cố Thừa Duệ liền lập tức đẩy cửa bước vào.

Sau đó hắn nhìn thấy Liễu Gia đã bị giết, bên cạnh có hai thi thể, trong đó một người đang truy sát hai người khác.

Cố Thừa Duệ lập tức rút con dao găm trong giày ra, lao tới và giao chiến với gã đó.
Bình Luận (0)
Comment