Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 889 - Chương 895: Dạy Con

Chương 895: Dạy Con Chương 895: Dạy Con Chương 895: Dạy Con
Chu Oánh lập tức đứng dậy hỏi: "Người đã ăn sáng chưa?"

"Đã ăn một ít rồi, ta thật không ngờ tên cẩu tặc Tuệ Vương kia lại cấu kết với kẻ địch mà phản quốc." Minh Ngọc nghiến răng nghiến lợi nói.

Hiện tại thì tốt rồi, không chỉ có phụ thân của phu quân và đại ca gặp chuyện, ngay cả Chu Hoài Minh cũng sắp ra chiến trường.

Vạn nhất hắn có mệnh hệ gì...

Nghĩ đến đây, vòng tay của Minh Ngọc lại càng siết chặt lấy Tráng Tráng hơn.

Chu Oánh nhìn thấy liền biết nguyên nhân là do nàng ấy đang lo lắng cho Chu Hoài Minh, nhưng mọi chuyện đã đến nước này, nhất thời nàng cũng không biết nên khuyên nhủ nàng ấy thế nào, chỉ có thể nhẹ nhàng nói: "Không phải chúng ta đã sớm hiểu rõ về nhân phẩm của Tuệ Vương rồi sao.

Hắn ta chính là một người luôn đặt lợi ích bản thân mình lên hàng đầu, lòng dạ hiểm ác, vì đạt được mục đích của mình mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào.

Đâu phải người mới quen biết hắn ngày một ngày hai.

Chỉ có điều, ta chắc chắn hắn ta tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."

"Đúng vậy, cho dù hoàng thượng không giết hắn thì Bắc Liêu Vương sớm muộn gì cũng sẽ giết chết hắn thôi." Minh Ngọc nói đến đây lại hỏi tiếp: "Hôm nay tỷ có bận rộn gì không, nếu không bận thì cùng ta đến Miếu Mẫu Thần một chuyến đi, ta muốn đến để cầu phúc cho hoàng thượng và những người khác.

Hy vọng Mẫu Thần nương nương sẽ phù hộ cho bọn họ để họ có thể bình bình an an mà quay trở về."

"Vậy thì ngày mai đi, lên đường sớm một chút thì sẽ mát mẻ hơn.

Ta dự định lát nữa sẽ vào cung thăm Uyển Ninh, nói chuyện cùng nàng ấy, tránh cho nàng ấy lo lắng phát hỏa."

"Cũng đúng, bây giờ nàng ấy là người khó khăn nhất, lát nữa chúng ta cùng đi đi." Minh Ngọc ngẩn ra một lát rồi gật đầu nói.

Đang lúc nàng ấy đa sầu đa cảm thì phía bên kia, Tráng Tráng và Quả Quả lại đang vì tranh giành một miếng thịt bò khô mà đánh nhau.

Chu Oánh lập tức ôm Quả Quả lên nói: "Quả Quả, con là tiểu chủ nhân, sao có thể bắt nạt Tráng Tráng nha."

Tráng Tráng lập tức phụ họa nói: "A di, ăn."

"Của ta." Quả Quả lập tức cầm lấy miếng thịt bò khô trong tay rồi quay người, chỉ để lại cho Tráng Tráng một cái bóng lưng.

Minh Ngọc vừa định mở miệng thì Chu Oánh đã lắc lắc đầu, tức giận vỗ vào lưng Quả Quả và nói: "Con thật là xấu, sau này đệ đệ có đồ ăn gì ngon cũng sẽ không cho con nữa."

Quả Quả nghe vậy liền quay lại liếc nhìn Tráng Tráng một cái, sau một lúc rối rắm, cuối cùng cô bé cũng quyết định từ bỏ món thịt bò khô yêu thích của mình.

Tráng Tráng thấy vậy lập tức muốn nhận lấy, Chu Oánh vỗ vỗ vào tay Quả Quả và nói: "Đưa cho đệ đệ một miếng mới đi nào, lần trước đệ đệ mang đến cho con quả vải, con quên rồi sao."

Quả Quả lúc đó mới cam tâm tình nguyện lấy từ trong túi nhỏ của mình ra một miếng bò khô mới, sau đó đưa cho Tráng Tráng.

Tráng Tráng liền trở nên vui vẻ, sau khi nhận lấy lập tức cho thẳng vào miệng, mặc dù cắn không được nhưng chỉ cần nếm được mùi vị thôi cũng đã thấy rất ngon rồi.

Minh Ngọc lúc này cũng vui vẻ điểm điểm vào cái mũi nhỏ nhắn của Tráng Tráng nói: "Phải là đồ ăn giành giật được mới ngon đúng không, ở nhà cũng chuẩn bị không ít đồ ăn vặt ngươi, cũng không thấy ngươi ăn gì cả."

"Thơm, ăn."Tráng Tráng nói xong liền đưa miếng thịt bò khô đến bên miệng Minh Ngọc và nói.

"Ngươi ăn đi, cẩn thận mài mài mấy chiếc răng sữa nhỏ của ngươi đi." Minh Ngọc lắc đầu.

Quả Quả thấy vậy cũng lập tức đưa miếng thịt bò khô tới bên miệng Chu Oánh rồi nói: "Nương, nương ăn đi."

"Nương muốn một miếng mới cơ." Chu Oánh cười nói.

Quả Quả ngẩn ra một hồi, sau đó vẻ mặt có chút không nỡ móc từ trong túi nhỏ của mình ra một miếng mới, đưa cho nàng.

Sau khi Chu Oánh nhận lấy liền nói tiếp: "Còn có Minh Ngọc a di nữa nha." Quả Quả nghe vậy lập tức che chắn túi nhỏ của mình lại, có điều sau khi liếc nhìn Minh Ngọc, không biết nghĩ đến cái gì, cuối cùng vẫn lấy ra một miếng thịt bò khô mới, đưa cho Minh Ngọc.

Đợi sau khi cô bé lại mở túi nhỏ ra lần nữa mới phát hiện bản thân mình không có phần nữa, cô bé lập tức bĩu môi mếu máo, vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía Chu Oánh.

Minh Ngọc thấy vậy liền đưa lại cho cô bé và nói: "A di không ăn đâu, Quả Quả giữ lại mà ăn nhé."

"Người nếm thử một chút đi, đây là vị tiêu đen ta mới làm ra, rất thơm ngon." Chu Oánh nói đến đây, lại nhìn về phía Quả Quả và nói: "Lát nữa chúng ta ăn dưa lê được không nào?"

"Dưa lê." Quả Quả mắt sáng rỡ lặp lại.

"Đúng vậy, dưa lê, ăn nhiều thịt bò khô sẽ bị nhiệt miệng, con quên mất bị nhiệt miệng thì sẽ không ăn nổi thứ gì nữa sao."
Bình Luận (0)
Comment