Chương 944: Chí Thiện Công Chúa Đến
Chương 944: Chí Thiện Công Chúa Đến
Chương 944: Chí Thiện Công Chúa Đến
Chu Oánh khiển trách hai người chưởng quỹ một phen, cũng yêu cầu bọn họ đảm bảo sau này không động tâm đến nguyên liệu nấu ăn nữa, lúc này mới để bọn họ đi.
Hai ngày sau, Dương Vị Cư ra mắt món gà bún bụng, một món ăn nổi tiếng kết hợp giữa thức ăn và dạ dày, lập tức được không ít người tâng bốc, việc kinh doanh tạm thời khôi phục trạng thái sôi động như lúc mới khai trương.
Tối ngày hai mươi, Chu Oánh thấy Cố Thừa Duệ sau khi trở lại không hăng hái lắm, lập tức đứng dậy hỏi: "Đây là thế nào, chuyện gì không thuận sao?"
"Không có gì, nàng còn nhớ nhóm buôn người bị bắt hôm mười lăm kia không?" Chu Oánh ngồi xuống hỏi.
"Nhớ kỹ, có kết quả?"
"Ừ, vụ việc lần đó dính dáng đến không ít người, những kẻ buôn người kia vốn là những tên lừa gạt, hơn nữa còn đặc biệt tìm kiếm lừa gạt mỹ nhân cho các loại hồng lâu.
Tuy nhiên lý do lần này bọn chúng vào kinh, chúng là được thuê đến.
"Được thuê đến? Vì lần tuyển tú tiếp theo mà mưu tính người?"
" Không sai, hơn nữa không chỉ một."
Hoàng thượng đã ra sắc lệnh rằng bất cứ ai liên quan đến những kẻ buôn người, bất kể người đó là ai, nam thì bị lưu đày đến phương Bắc. Nữ xuống tóc làm ni cô.
Hơn nữa tất cả nữ tử trong tộc trong vòng ba đời bị loại bỏ tư cách tuyển tú.
Lần này, gia quyến của ba vị quan viên bị dính líu trong đó, Hoàng thượng giáng chức bọn họ thẳng ba cấp.
"Làm rất đẹp, những kẻ kia tâm cơ thâm trầm, vì đạt mục đích không chừa thủ đoạn nào, đến lúc nên chặt đứt hy vọng của bọn họ."
"Quả thật, thứ người như vậy vào cung, nội cung sợ là không được an bình." Khi Cố Thừa Duệ nói lời này, hắn nhắc nhở: "Nghe nói hai mươi lăm công chúa Bắc Liêu sẽ mang cống phẩm đến kinh thành."
Cuối tháng, công chúa Tây Hạ cũng sẽ đến.
Nàng dặn dò người làm bên trong phủ một chút, cùng với người của tửu lầu bên kia, tận lực chớ cùng bọn họ người nảy sinh va chạm, nếu như nháo quá khó coi, có thể trực tiếp báo lên Hoàng thượng. Kết quả sau cùng có Hoàng thượng tới định đoạt."
"Đừng lo lắng, ta sẽ." Vừa Chu Oánh nói tới chỗ này, nàng lại nghĩ đến Cố Uyển Ninh ở trong cung, không biết nàng ấy đã hoàn toàn buông tay hay chưa.
Chớp mắt đến ngày công chúa Bắc Liêu vào kinh thành, sáng sớm Chu Oánh dẫn Quả Quả vào tửu lầu, tìm một phòng riêng đối diện, chờ ở đó.
Nàng muốn nhìn một chút dáng điệu công chúa của Bắc Liêu như thế nào, tâm tính ra sao.
Bọn họ mới vừa ngồi xuống không lâu, một trận âm thanh vó ngựa chỉnh tề truyền tới.
Người của Lễ Bộ đang đợi ở cổng thành bước lên phía trước nói: "Thế tử Hiền vương Dương Trạch Hằng, Lễ Bộ thượng thư Tần Trì, hoan nghênh Chí Thiện công chúa, Khác quận vương cùng với các vị sứ thần đến."
"Vất vả cho hai vị." Khác quận vương đi ở đằng trước xuống ngựa nói.
"Mời theo chúng ta tới, quan dịch đã chuẩn bị thỏa đáng, các vị trước tiên nghỉ ngơi một ngày, ngày mai lâm triều, sau đó vào cung gặp mặt Hoàng thượng."
Nói xong, hai người từ hai bên dắt lấy ngựa phóng người lên ngựa.
"Làm phiền hai vị dẫn đường." Khác quân vương nói xong, đi theo lên ngựa, sau đó chậm rãi vào thành.
Theo sát phía sau chính là hơn mười thị vệ cưỡi ngựa.
Sau đó chính là xa giá* của công chúa.
*Xa giá: xe ngựa chuyên dùng của vua chúa.
Trên xa giá rất đơn giản, chỉ là một cái giá được đặt trên xe ngựa.
Chỉ là phía trên giá tứ phía chuông reo leng keng treo rất nhiều thứ, có chuông gió làm bằng đồng, những miếng da xinh đẹp và một số đồ trang sức đặc trưng của Bắc Liêu.
Về phần công chúa, nàng ta mặc một bộ trang phục màu đỏ với viền lông màu trắng, trên đầu mang một chiếc mũ đồng dạng với bộ trang phục, có cùng màu đỏ và lớp lông trắng.
Lợi dụng trang phục làm công chúa nhìn trắng lên không ít.
Không thể không nói, vị công chúa này dáng dấp rất đẹp, thật to cặp mắt hoa đào, khuôn mặt ngỗng trứng, sống mũi cao, nhìn một cái chính là mỹ nhân hiếm có.
Tuy nhiên, vì nguyên nhân chủng tộc, xương gò má cao hơn đáng kể, điều này phần nào phá hủy vẻ đẹp tổng thể.
Còn nữa chính là màu da, cũng không biết là có phải gió cát thổi nhiều, màu da ngâm đen có chút vàng.