Chương 963: Quốc Yến 1
Chương 963: Quốc Yến 1
Chương 963: Quốc Yến 1
Chẳng mấy chốc mấy đứa trẻ đều chơi cùng nhau.
Thấy vậy Hoàng thượng dặn dò vài câu, rồi cùng Cố Thừa Duệ đi tới ngự thư phòng.
Đầu này đám ngươi Chu Oánh trực tiếp cho người lấy vài chiếc ghế đẩu đến, ngồi ở bên cạnh trò chuyện.
Rất nhanh, người tham gia cung yến lục tục chạy tới.
Khi mọi người thấy Thái hoàng thái hậu đang ở đây, họ nhanh chóng tụ tập bốn phía xung quanh, nhưng người nhà mấy vị tú nữ thì ở lại bắt đầu trò chuyện xung quanh Thái hoàng thái hậu.
Chủ ý dĩ nhiên là lưu lại ấn tượng tốt với bà ấy, cuối cùng tranh một phân vị trí tốt cho nữ nhi nhà mình.
Thấy vậy, Thái hoàng thái hậu không có tâm trạng xem bọn trẻ chơi đùa nữa, cho nên trực tiếp mang bọn họ đến Phượng Tề cung.
"Chúng ta đi gặp Uyển Ninh một chút đi." Công chúa Minh Ngọc nói.
"Được, đưa bọn trẻ đi cùng đi, bọn chúng chơi đùa cũng mệt rồi." Chu Oánh nói xong, nàng bế cả bốn đứa trẻ ra nói: "Chơi mệt cả rồi chứ, chúng ta đi nghỉ ngơi uống chút nước, trở về lại tới chơi."
"Được, Chu di." Trưởng công chúa nhìn nàng, hàng xếp càng ngày càng dài, cũng mất đi cảm xúc mạnh mẽ ban đầu, trực tiếp kéo Dương Dương vào cung.
Quả Quả mệt mỏi tê liệt, trực tiếp ôm chân nàng không buông tay, vì vậy Chu Oánh phải bế cô bé lên.
Chỉ có Tráng Tráng đến muộn, vẫn còn muốn chơi, nhưng lại bị Minh Ngọc ngăn lại, trực tiếp bế lên.
Chu Oánh thấy vậy nhắc nhở mẫu thân của những đứa trẻ vẫn đang chơi, để họ chú ý đến sự an toàn của những đứa trẻ, sau đó ôm Quả Quả đi về.
Nhưng mới đi được vài bước, thấy Dương Dương lười biếng không muốn đi, nàng bước lên phía trước ôm lấy hắn nói: "Mệt không, trở về nhớ thay bộ y phục khác, uống nhiều nước."
Minh Ngọc thấy vậy, kéo tay trưởng công chúa, sau đó cùng nhau đi Phượng Tê Cung.
Sau khi tiến vào, hai người giao con giao cho bà vú của mỗi người bọn họ, để cho các nàng giúp đứa nhỏ thay y phục khác, cũng đút chút nước.
Vừa thu thập xong, Quả Quả và Dương Dương trực tiếp ngủ.
Lúc này Chu Oánh mới nhận ra Cố Uyển Ninh không có ở trong cung, vội vàng nhìn về phía Vu ma ma nói: "Vu ma ma, hoàng hậu nương nương đâu?"
"Hồi bẩm Cố phu nhân, hôm nay không chỉ là quốc yến mà còn là lễ sắc phong các phi tử, hoàng hậu nương nương không yên tâm nên trực tiếp tới xem." Vu ma ma trả lời.
Chu Oánh nghe bà ấy vừa nói như vậy, gật đầu một cái cũng không có hỏi nhiều nữa.
Vừa vặn khách càng ngày càng nhiều, hai người giúp tiếp đón khách nhân.
Khi Chu Oánh thấy Chu lão phu nhân đã già hơn rất nhiều, gật đầu một cái rồi lập tức rời đi.
Mà Chu lão phu nhân nhìn bóng lưng nàng, nghĩ đến nàng hạt vừng nở hoa tiếp tiếp* thân phận cao quý, hối hận một hồi không thôi.
* Dịch nghĩa: Hạt vừng bước vào giai đoạn trưởng thành, mỗi khi nở hoa sẽ được nâng lên một phần, sau đó chúng sẽ nở hoa trở lại, sau đó chúng sẽ tiếp tục được nâng lên. Ra hoa có nghĩa là hình thành hạt giống. Do đó, trong cuộc sống, chúng ta sử dụng "hạt vừng nở và cao" để mô tả trạng thái ngày một tốt hơn. (nguồn Baidu)
Nhưng sai lầm đã xảy ra, hiện cũng chỉ có thể thở dài, Chu gia không có cái mệnh đó.
Chẳng mấy chốc Cố Uyển Ninh vội vàng chạy tới, Chu Oánh nhìn thân hình nặng nề và nụ cười gượng gạo của nàng ấy, nhất thời có chút đau lòng.
Sau đó tiến lên hỏi: "Chuyện cũng xử lý tốt?"
"Ừ, thực ra thì đã định xong, nhưng ta sợ mắc sai lầm, cho nên ta phải đi hoàn thiện lại một lần nữa." Cố Uyển Ninh trả lời.
"Khách khí mấy câu rồi trở về phòng nghỉ ngơi một chút đi, bây giờ không có gì cả an nguy hai mẫu tử các người vẫn là trọng yếu."
Cố Uyển Ninh gật đầu, thật vẫn cùng các khách nhân khách khí mấy câu, sau đó liền lấy cớ mệt mỏi trở về cung nghỉ ngơi.
Mọi người thấy vậy ngược lại là không có làm khó nàng, dẫu sao bụng của nàng cũng đã lớn, ngồi không yên là khó tránh khỏi.
Thay vào đó là tò mò muốn thảo luận về năm vị tú nữ còn lại cùng với công chúa Chí Thiện, Hoàng thượng sẽ phong cho họ chức vị gì.
Nghe xong lời này, Chu Oánh quay đầu nhìn Minh Ngọc nói: "Ngươi cảm thấy, ai cuối cùng sẽ vào cung."
"Khó mà nói, nhưng là nữ nhi của người càng quyền cao chức trọng, sợ là càng không vào được cung." Minh Ngọc nói tới chỗ này, nhìn về phía mặt mày hớn hở Sở phu nhân nói: "Tỷ hình như một mực hết sức cao giọng Sở tiểu thư."