Chương 964: Quốc Yến 2
Chương 964: Quốc Yến 2
Chương 964: Quốc Yến 2
Chu Oánh nghe xong hết sức đồng ý, tiếng nói của hoàng thượng bây giờ vô cùng cao.
Hơn nữa, văn có nhà mẹ Tôn Diệu Khả, Tôn gia ủng hộ, võ có lão tướng quân ở nơi đó nắm giữ.
Ông ấy không cần phải dựa vào hậu cung để ổn định triều đình, vì vậy một người nữ nhân có gia thế ngược sẽ trở thành điều cấm kỵ đối với hoàng thượng.
Một lúc sau, công chúa Chí Thiện đến, Cố Uyển Ninh lập tức đứng dậy đón tiếp nàng.
Khách khí mấy câu sau lại dặn dò nàng ấy vài câu: "Yến hội bắt đầu không lâu thì sẽ phong phi, cho nên công chúa phải mau qua đó thay triều phục Đại Minh."
"Chí Thiện nghe theo Hoàng hậu nương nương an bài." Chí Thiện hành lễ nói.
Hoàng hậu gật đầu, sau đó bảo Xuân Hỉ cùng Tôn công công đưa nàng ấy và thị nữ xuống dưới thay y phục.
Chờ sau khi công chúa Chí Thiện rời đi, Sở phu nhân hỏi:"Hoàng hậu nương nương, không biết Chí Thiện công chúa lần này sẽ bị sắc phong phi vị nào?"
"Bổn cung chỉ biết là là phi vị, còn cụ thể là phi vị gì, phải xem ý của hoàng thượng."
"Mấy vị tú nữ kia?"
"Ta nghe nói lần này hoàng thượng cũng giúp các vương gia chọn thê thất, cho nên cụ thể có thể lưu lại ai, ở vị trí nào, Bổn cung thật vẫn không biết."
"Cái này, cuối cùng không phải do hoàng hậu định sao?"
"Đó là trước kia, Bổn cung bây giờ bụng đã lớn, có thể xử lý tốt chuyện trong cung nội cũng đã kiệt sức, cho nên chuyện chọn phi này chủ yếu vẫn là Thái hoàng thái hậu cùng Hoàng thượng định đoạt."
Mọi người vừa nghe, lại hỏi thăm về người trong hoàng thất, hôm nay ai có thể sẽ được định hôn sự.
Có điều hiện giờ các thành viên hoàng thất đều đang ở chỗ của Thái hoàng thái hậu, cho nên bọn họ cũng chưa nghe được bất kỳ tin tức hữu ích nào.
Chu Oánh thấy vậy lắc đầu một cái, để cho Cố Uyển Ninh lại nghỉ ngơi một lát.
Chúng thần phụ thấy dáng vẻ bơ phờ hoàng hậu, trong lòng có chuyện liền lặng lẽ lui ra ngoài.
Một số đi ra ngoài để xem bọn trẻ chơi trên cầu trượt.
Trong chốc lát, đại điện ngược lại trở lên yên tĩnh.
Ở bên khác, Thái hoàng thái hậu được người tìm đến hỏi, nhưng , chẳng qua là ý vị sâu xa cười một tiếng, cũng không có ý định nói.
Bên trong dịch trạm Tây Hạ, Bạch Dương không nhận được thư hồi âm từ quốc vương Tây Hạ có chút nôn nóng.
Thấy thời gian cho yến tiệc đang đến gần, không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía các thành viên khác trong sứ đoàn nói: "Các vị đại nhân là nghĩ như thế nào, chúng ta không thể kéo dài được nữa, phải mau đưa ra một kết luận?"
"Nhưng điều kiện của Đại Ninh quá khắc nghiệt, nếu chúng ta trao đổi theo yêu cầu của họ, chúng ta sẽ mất rất nhiều."
"Thật vậy, đối với những loại gỗ và dược liệu đó, nếu chúng ta tự mình trao đổi chúng, chúng ta có thể đổi được gấp đôi lương thực."
"Nói thì dễ, số lượng ngũ cốc lớn như vậy, thương nhân nào có thể lấy ra được, chúng ta chỉ có thể giao dịch thông qua quốc gia." Bạch Dương nói với vẻ mặt bực bội.
Nghĩ đến đây, lại hận công chúa Giai Nhu, nếu nàng ta không làm ầm ĩ như vậy thì chúng ta sẽ không ở thế bị động như vậy.
Ít nhất sẽ không phải chịu một mất mát lớn đến vậy.
"Thật sự không được chỉ có thể xuống nước đáp ứng, trước tiên đổi lấy nửa năm lương thực, , vượt qua cửa ải khó, nói không chừng nửa năm sau trong đất có sản xuất."
"Cũng chỉ có thể như vậy, thua thiệt thì đành thua thiệt chút đi.
Mấu chốt là có thể mang về các loại hạt giống năng suất cao từ Đại Minh, chỉ cần mưa đủ, Tây Hạ chúng ta năm sau sẽ có thể chuyển mình." Bạch Dương gật đầu tán thành.
Hắn đích vừa dứt lời, lập tức có quân lính đi vào nói: "Báo. . . ."
"Có chuyện gì?" Bạch Dương hỏi.
"Hồi bẩm tướng quân, đại vương đã gửi thư hồi âm rồi." Quân lính nói xong sau đưa cho hắn một phong thư.
Bạch Dương nhất thời vui mừng, mở ra nhìn.
Sau đó mặt dãn ra nói: "Quá tốt, Tây Hạ chúng ta mấy ngày trước đã có một trận mưa lớn, sẽ không trì hoãn việc trồng trọt mùa xuân nữa."