Chương 965: Quốc Yến 3
Chương 965: Quốc Yến 3
Chương 965: Quốc Yến 3
"Ý quốc vương như thế nào?"
"Giống như những gì chúng ta đã thảo luận, đổi nửa năm trước.
Nhưng cũng nhấn mạnh chúng ta phải đổi một số hạt giống trở về, ngay cả đắt hơn một chút cũng có thể." Bạch Dương cười nói.
"Xem ra mẫu thần cũng không vứt bỏ chúng ta, vậy sao chúng ta không cầu mẫu thần ban cho hạt giống chứ?" Một quan viên trong sứ đoàn thắc mắc.
"Là có thể, nhưng là cầu người không bằng tự cứu mình.
Các ngài còn nhớ chuyện đầu năm mẫu thần ban thưởng lương thực không?
Lúc ấy mẫu thần chỉ ban cho chính khu vực thực sự gặp thiên tai, hơn nữa cũng chỉ trong hai ba tháng, nói cách khác cũng chỉ có thể cầm cự cho đến khi rau dại mọc lên ở mọi nơi.
Do đó, ý của mẫu thần rất rõ ràng, cứu người khẩn cấp chứ không phải người nghèo khổ.
Cuối cùng chúng ta vẫn phải tự dựa vào bản thân."
"Vậy tại sao lại cho Đại Minh?"
"Ngươi quên sao, đó là quà chúc mừng tân hoàng lên ngôi.
Cho nên đương kim hoàng thượng sợ là có lai lịch gì đó, hoặc có thể nói là ngài ấy có vận khí lớn hơn người." Sau khi Bạch Dương nói xong, hắn càng ngày càng chắc chắn về suy nghĩ của mình.
Theo lý mà nói, với thực lực lúc bấy giờ của ông ấy, cho dù có đánh bại Tuệ Vương cùng Khang vương thì ông ấy cũng sẽ chịu tổn thất nặng nề.
Huống chi sau chuyện này, Tuệ vương nhiều lần phản công, nhưng vẫn là thất bại hết lần này đến lần khác, ngược lại hại chết Thái thượng hoàng.
Phải nói tổn thất lớn nhất có thể chính là cái chết của tiên hoàng hậu.
Người trong sứ đoàn nghe xong mặc dù không phải là trăm phần trăm đích đồng ý, nhưng là cũng không phản bác nữa.
Dù sao trong khoảng thời gian này, bọn họ cũng đã nghe rất nhiều tin đồn về đương kim hoàng thượng, cho nên trong lòng vẫn có chút ghen tị.
Thấy vậy Bạch Dương nói: "Đi thôi, nếu hạt giống Đại Minh đổi cho chúng ta chưa qua xử lý, nguyên do những chuyện này chúng ta cũng không cần phải nhắc lại."
Trong lòng mọi người đều có tính toán, dặn dò lưu lại người trông chừng công chúa Giai Nhu, sau đó đoàn người bọn họ cùng tiến vào cung.
Bọn họ vào đến trong cung, mới vừa ngồi xuống, Ninh vương đã tiến đến nói: "Các vị suy tính như thế nào, nếu như đã có được quyết định, bổn vương còn phải bẩm báo lên hoàng thượng."
Lát nữa yến tiệc bắt đầu, hoàng thượng sẽ phải tuyên bố quyết định.
Nghe xong, Bạch Dương hỏi: "Vậy không biết lương thực đổi cho chúng ta, là thành phẩm đã chế biến qua, hay là nguyên lương."
Ninh vương sững sờ một lát, sau khi hiểu được ý của hắn, ông mỉm cười nói: "Nguyên lương, có thể dùng làm hạt giống, cũng là hạt giống ở Bắc Liêu, chính là khoai lang và cây bắp."
"Vậy nếu chúng ta trao đổi hạt thóc, tiểu mạch cùng cây bắp thì như thế nào?"
"Đương nhiên có thể, nhưng giá cả khác nhau, trọng lượng cũng không giống nhau, các vị trong lòng nhất định phải có tính toán."
"Chúng ta hiểu, chỉ cần ba loại hạt này, tổng cộng một ngàn thạch là được."
"Có thể, ngài phái người đại diện theo bổn vương đi ký kết hiệp định." Ninh vương nói xong sau, đi ra ngoài.
Thấy vậy, Bạch Dương cùng mấy vị sứ giả chào hỏi, sau đó đi theo Ninh vương ký hiệp định.
Khi mọi người trong hậu cung bắt đầu hội tụ về phía đại điện, Dương Dương và Quả Quả cũng tỉnh lại, sau khi cho bọn nhỏ tắm rửa một chút, Chu Oánh cùng những người khác cũng chậm rãi đi về đại điện.
Trên đường đi, Chu Oánh mở ra thần thức cẩn thận kiểm tra tình hình của Cố Uyển Ninh, một là sợ có người làm chuyện xấu, hai là đề phòng thân thể nàng ấy không thể chống đỡ.
Sau khi đến tiền triều, Thái hoàng thái hậu và hoàng hậu đưa trưởng công chúa cùng Dương Dương đi hậu điện chờ hoàng thượng đến.
Mà Chu Oánh cùng Minh Ngọc thì mang Tráng Tráng cùng Quả Quả đi thẳng vào trong điện, ngồi vào vị trí của các nàng.
Không nghĩ tới hai gia đình lại ở cạnh nhau, hai tiểu tử trực tiếp ngồi cùng nhau ăn điểm tâm trên bàn.
Thấy vậy, hai người cũng không ngăn cản, bây giờ trời vẫn còn lạnh, sau khi yến tiệc bắt đầu đồ ăn hẳn đã lạnh, còn không bằng trước mắt ăn chút điểm tâm còn nóng.