Chương 982: Trăng Tròn
Chương 982: Trăng Tròn
Chương 982: Trăng Tròn
Sau đó, Hoàng đế nghĩ tới điều gì đó, hỏi: "Nhân tiện, việc điều tra mỏ cát mà ngươi được yêu cầu điều tra trước đó thế nào rồi?"
"Bẩm, vẫn chưa có phát hiện gì mới. Vấn đề là không có mẫu vật và quá khó để tìm thấy chúng."
"Đúng vậy, ta chưa từng nghe nói đến loại chuyện này bao giờ nên chỉ có thể từ từ tìm kiếm... Nhưng cũng không cần vội, Mẫu Thần để lại quá nhiều, không phải một sớm một chiều có thể hoàn toàn khống chế được, nhưng dù kết quả thế nào, chuyện quặng cát cũng không thể truyền ra ngoài được."
"Thần hiểu, thần sẽ đích thân để mắt đến vấn đề này."
Sau khi Minh Vương rời đi, Hoàng đế truyền Tôn Đại học sĩ vào và nói: "Tổ phụ, ngài đã chọn được ứng cử viên chưa?"
"Bẩm Hoàng thượng, chúng thần đã lựa chọn và có thể bắt đầu xây dựng tòa nhà năm phòng bất cứ lúc nào."
"Vậy hãy bắt đầu công việc càng sớm càng tốt, nhớ chú ý an toàn."
"Vâng." Tôn Đại học sĩ đáp lại rồi nói: "Bệ hạ, thần phát hiện An Lạc Hầu là người thành thạo nhất trong việc minh họa hình vẽ và số học trong cuốn sách do Mẫu Thần ban cho. Nếu cần thiết, hắn có thể dành thời gian để dạy cho mọi người, thậm chí là dạy học sinh trong trường, điều này chắc chắn sẽ hữu dụng trong tương lai."
"Ta đã nhận thấy điều này, nhưng thê tử hắn vẫn đang bị giam giữ. Chúng ta hãy đợi cho đến khi thê tử hắn được thả ra đã..."
Tôn Đại học sĩ vừa nghe lời này liền biết trong lòng có chuyện gì đó, liền không nói thêm nữa: "Nếu bệ hạ không có chỉ thị nào khác, thần xin cáo lui."
"Chuẩn y." Hoàng đế gật đầu.
Cuối cùng, Cố Thừa Duệ không có ý kiến gì, ngoại trừ mỗi buổi sáng ở Y viện báo cáo nửa ngày, xong rồi sẽ về nhà nấu cơm cho Chu Oánh bằng nhiều cách khác nhau, đồng thời chăm sóc cho hai đứa trẻ. Đặc biệt là Quả Quả, không chỉ lo đồ ăn, quần áo, học tập mà còn chăm sóc tâm lý cho cô bé. Vì vậy, khi Chu Oánh bị giam một tháng, cả nhà chỉ có mỗi Cố Thừa Duệ sụt cân. ...
Sau khi kết thúc bữa tiệc rượu trăng rằm, hắn gục ngay xuống giường vì kiệt sức. Chu Oánh thấy thế, đắp chăn cho hắn, quay người chăm sóc hai đứa trẻ.
Vừa bước vào nhà, nàng nhìn thấy Quả Quả đang đọc một cuốn sách nhỏ cho con trai Thần Thần nghe, nàng bước tới xoa đầu Quả Quả và nói: "Quả Quả thật ngoan, có thể giúp mẫu thân chăm sóc cho đệ đệ."
"Đệ đệ thật ngoan, nghe xong câu chuyện liền ngừng khóc." Quả Quả ngẩng đầu nói.
Ngay khi cô bé nói xong, Thần Thần bắt đầu khóc và đá chân tay một cách điên cuồng. Sau khi thấy điều này, Quả Quả nhìn Thần Thần với vẻ mặt bối rối.
Chu Oánh cười nói: "Quả Quả tập thư pháp trước được không? Đệ đệ buồn ngủ nên để đệ ấy ngủ đi. Đợi đệ đệ ngủ, mẫu thân sẽ đi cùng con."
"Không cần, con có thể tự mình làm được, con không còn là trẻ con nữa." Quả Quả đóng sách lại, vẻ mặt nghiêm túc trả lời.
"Được rồi, đi nào, Quả Quả, mẫu thân sẽ kiểm tra những chữ mà con đã viết." Chu Oánh nói xong, nàng ôm lấy Thần Thần đang khóc.
Thần Thần vừa lọt vào vòng tay nàng, chắc hẳn cậu bé đã ngửi thấy mùi sữa nên lập tức ngừng khóc, trực tiếp kéo áo nàng lên.
"Haizz, trẻ con thật phiền phức." Quả Quả nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu, sau đó quay người chắp bàn tay nhỏ bé ra sau lưng đi ra ngoài.
Chu Oánh lập tức mỉm cười khi nhìn thấy dáng vẻ học giả của cô bé, vội vàng quay người cho Thần Thần ăn sữa.
Sau khi ăn xong, cậu bé nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Chu Oánh gọi bảo mẫu Trương tới, bảo bà giữ đứa bé an toàn, sau đó quay lại phòng kế toán, nhanh chóng xem qua thu nhập tháng này. Không ngờ thu nhập từ quán đã vượt qua thu nhập của nhà hàng, đạt mức thu nhập hàng tháng cao tới một trăm nghìn lượng. Đặc biệt kem dưỡng da và kem dưỡng ẩm được bán nhiều nhất cũng như sinh lời nhiều nhất.